Chương 133

: Phiên ngoại 1

Sáng sớm ngày 13 tháng 2, Liễu Dục đem công việc gác lại hết, lần đầu tiên hắn cùng cô ở bên nhau trãi qua Lễ Tình Nhân, hắn muốn lưu lại ấn tượng hoàn mỹ trong lòng cô.

Xem lại bản ghi nhớ hoạt động trong di động , buổi sáng 8 giờ thức dậy làm tình đến rạng sáng mai, hắn ảo tưởng thật sự đẹp, buổi tối ôm mỹ nhân thơm ngào ngạt ngủ một giấc , mong chờ ngày mai mau đến.

Ngày hôm sau giữa trưa 11 giờ, hắn tỉnh……

Từ trong mộng mở to hai mắt, nhìn một bên giường sớm đã không còn ai, nhìn thời gian hiện trên di động, một câu thao mẹ nó nhảy ra khỏi miệng, cầm điện thoại gọi đi.

“Vệ Duy Nhất em đang ở đâu! Hôm nay là Lễ Tình Nhân em biết không a, sáng sớm liền đem anh ném ở nhà, em là đang có ý gì, cùng nam nhân khác đi ra ngoài lêu lổng có phải không,ông nội nó em đi đâu! Có phải buổi tối còn muốn cùng người đàn ông khác đi thuê phòng hay không ? Lão tử mua ba con sói rồi, em còn muốn cùng nam nhân khác dùng có phải không!”

Một chuỗi dài những ngôn ngữ khiến người nào nghe được cũng cảm thấy thẹn nhưng từ miệng hắn lại nói rất trôi chảy.
Vệ Duy Nhất che lại ống nghe, cười áy náy đối với giáo viên đối diện, nghiêng đầu che môi thấp giọng nói, “Anh bệnh tâm thần sao! Hiện tại đã giữa trưa, ngày hôm qua em đã nói với anh là hôm nay em có việc , muốn đến tìm giáo viên học tập, anh phát bệnh thì uống thuốc đi, đừng có nổi điên với em!”

Bên kia, từ ống nghe truyền tới tiếng tức giận thở dốc , nộ khí không nhẹ, trực tiếp nằm ở trên giường la lối khóc lóc ngao ngao rống to.

“Anh mặc kệ anh mặc kệ! Hôm nay là Lễ Tình Nhân em phải có thời gian dành cho anh, anh mẹ nó mặc kệ a! em ở đâu ? Anh muốn qua đó tìm em, tìm không thấy em, anh liền đem luận văn của em đã sửa xé nát! em tin hay không anh đem máy tính của em đập nát !”

“Anh ——”

Cô nghiêng đầu nhìn về phía đối diện nơi thầy giáo trên mắt mang kính lão, lúc này ông cũng đang ngẩng đầu nhìn cô, cô chột dạ thu hồi tầm mắt.

“Được rồi, em ở trường học, đợi chút nữa anh đến đây đi.”

“Được rồi!” Liễu Dục nhảy từ trên giường xuống, vô cùng cao hứng đi rửa mặt.
Tắt điện thoại, tràn đầy áy náy nhìn người đối diện, “Xin lỗi thầy, nhà em có người đang phát bệnh, em phải trở về xem một cái, nếu không, vấn đề này lần sau chúng ta thảo luận được không ?”

Thầy giáo già cười, “Hôm nay ngày mấy tôi đương nhiên biết, người trẻ tuổi mà, đi thôi, bạn trai kia của em tôi cũng đã gặp qua, nói chuyện có chút không chịu buông tha cho người khác, nhưng đối với em vẫn khá tốt.”

Cô vội vàng gật đầu nói cảm ơn.

“Ai, nhưng mà đừng quên ngày mai phải đem luận văn giao cho tôi đấy.”

“Vâng, đêm nay em sẽ viết, vậy em xin phép đi trước.”

“Đi đi thôi.”

Cô gấp laptop lại, vội vàng rời khỏi phòng học, cầm di động lên xem thời gian, dọc trên đường đi, bắt gặp không ít các cặp đôi sinh viên, nắm tay nhau nói giỡn, nhìn hình ảnh này khóe miệng cô cũng không tự giác mà nhếch lên.

Đợi khoảng năm phút đồng hồ, cô liền nhìn thấy có người xuất hiện trên đường lớn, trong tay cầm hai ly trà sữa.

Đầu mùa xuân mùa có chút lạnh, trên cổ mang khăn quàng màu xám mà cô tặng cho hắn, bên trong mặc áo hoodie, áo khoác đen bên ngoài, mang quần dài gắn đầy dây xích .

Nhìn dòng xe chung quanh đường , không có xe thì nhanh chóng bước dài chạy tới, dây xích trên quần vang lên âm thanh thực vang, mang theo một cổ ôn nhu xuân phong mà ngừng ở trước mặt cô, đưa cho cô một ly trà sữa.

“Này, hôm nay anh hỏi nhưng người ta bảo không có đậu đỏ, anh tìm vài tiệm bọn họ đều nói bị mua hết sạch rồi, anh nhớ rõ loại này em cũng rất thích uống.”

“Cảm ơn.” Cô đưa tay tiếp nhận, Liễu Dục lấy túi máy tính của cô qua cầm trong tay , cúi đầu xuống, đồng tử màu hổ phách chiếu sáng lên trong đôi mắt cô.

“Hôn anh một cái .”

Đôi mắt Vệ Duy Nhất liếc ngang nhìn dọc chung quanh, thật nhiều người.

“Nơi này không tốt lắm…”

Giây tiếp theo hắn liền nhăn lại mày kiếm sắc bén , biểu tình khó chịu, ủy khuất dậm chân, thiếu chút nữa là sẽ khóc, “Ai nha như thế nào mà không được! Điều này cũng này trong kế hoạch hạng nhất của anh , buổi sáng 8 giờ rời giường cho em một cái hôn, ai mẹ nó biết anh ngủ đến 11 giờ, nhanh lên nhanh lên, lão tử muốn thân thân a a!”

Cô mở miệng nở nụ cười, nhón chân trên môi mỏng của hắn đè ép lên một chút, Liễu Dục đắc ý nở nụ cười.

“Ấu trĩ.”

“Đi đi đi, đi xem phim thôi!” hắn bắt lấy tay cô mười ngón tay đan vào nhau, dẫn cô đi về phía trước, Vệ Duy Nhất một tay cầm trà sữa, nhấc chân bước theo.

“Xem phim gì, đã giữa trưa không phải nên ăn cơm trưa trước sao?”

“Không được, kế hoạch của anh là phải xem phim trước rồi mới ăn cơm trưa, anh mặc kệ, nghe anh.”

Cô nhăn mày, “Hôm nay là Lễ Tình Nhân, hiện tại người đi xem phim nhất định rất nhiều, xem xong phim, người đến tiệm cơm cũng càng nhiều, anh nghe lời khuyên của em đi.”

Liễu Dục quay đầu, biểu tình nghiêm túc, “Anh mặc kệ!Anh nói em phải nghe anh, thì phải nghe anh, em hôm nay thiếu chút nữa đã bỏ rơi lão tử, nếu anh không gọi điện cho em, có lẽ em đã tính toán không trãi qua Lễ Tình Nhân này cùng anh phải không!”

Vệ Duy Nhất cũng không ngăn cản hắn nữa.

Bất quá liền cùng lời cô nói không sai biệt lắm, rạp chiếu phim chật ních, người cũng siêu cấp nhiều, thay đổi vài chỗ, mới rốt cuộc thỏa mãn nhiệm vụ trong lịch trình của hắn.

Thời điểm ăn cơm , cũng như cô nói, muốn có chỗ ngồi phải chờ một tiếng sau.

Chờ khi, nhìn thấy bộ dáng hắn nghẹn khuất , Vệ Duy Nhất nhìn thời gian còn lại dùng để viết luận văn trên di động, thở dài lắc đầu, “Đều nói, ai bảo không nghe lời em.”

Hắn đang ngồi trên ghế đột nhiên ngẩng đầu, đôi mắt phiếm hồng làm người khác nhìn lâu có cảm giác hít thở không thông , vốn dĩ cô cho rằng hắn sẽ trực tiếp mắng lời thô tục ra, kết quả hắn giữ chặt đầu cô mà hôn lên, nổi điên vừa cắn vừa hôn môi.

Chung quanh có rất nhiều đôi tình lữ, tuy nói không ai lên tiếng trách, nhưng cũng tránh không được có người tò mò nhìn về phía này, Vệ Duy Nhất vội vàng đẩy hắn ra .

“Làm gì, lại phát điên cái gì?”

“Gia chính là yêu em đến điên! Thao, cái gì kế hoạch , căn bản không thể dùng, vĩnh viễn không giống với thực tế, ngày hôm nay thật……”

‘ bang! ‘

Tay cô trực tiếp ngăn chặn lại miệng hắn cảnh cáo, “Lại nói thô tục em đánh anh.”

Hắn đầy mặt không phục mắt trợn trắng, ngậm miệng lại.

Buổi chiều quá trình hoàn mỹ hơn một chút, đến nơi ít người nhất là công viên, Liễu Dục ấn cô ngồi ghế , còn hắn không biết chạy tới nơi nào, trực tiếp tặng cho cô một bó hoa hồng, hắn muốn tạo ra kinh hỉ nhưng lại dọa cô sốc.

Cười giống như một ngốc tử hắc hắc hắc, “Thích thì tốt, đêm nay trở về báo đáp anh thật tốt là được!”

Vì hôm nay cũng được tính là ngày lễ nên cũng cần tạo ra bầu không khí khác với thường ngày, vì vậy hắn trực tiếp đặt phòng khách sạn, phòng tổng thống bữa tối dưới ánh nến , thật mệt hắn còn nghĩ ra được những cái này.

“Có phải thời điểm rảnh rỗi lại đi đọc mấy cái tiểu thuyết ngốc nghếch phải không ?”

Hắn ngạc nhiên cười, “Sao em biết anh đọc từ tiểu thuyết?”

Vệ Duy Nhất khóe miệng giật giật, “Ngốc chết được.”

“Mẹ nó em mắng lão tử ngốc ? Lão tử vất vả tìm hiểu, em còn mắng lão tử! em không thương gia thì thôi còn mắng anh a, anh mẹ nó…… mẹ nó!”

Mắt thấy hắn sắp tức điên, Vệ Duy Nhất buông dao nĩa, đứng dậy đi qua cạnh hắn, ôm cổ hắn cúi đầu cắn cắn lên môi hắn.

Thú tính của nam nhân nháy này nháy mắt bùng nổ mạnh, ôm lấy eo cô bắt đầu há to miệng xâm nhập, nước miếng giao triền, tham luyến dùng đầu lưỡi càng quét trong khoang miệng cô, đem cô bế lên hướng phòng ngủ cách vách bước nhanh tới.

Nhẹ nhàng đặt cô lên trên giường, hai người miệng còn đang gắt gao dán lên nhau, cầm cổ tay cô hướng xuống dưới thân hắn sờ soạng.

“Em sờ sờ, cứng quá a, cương cứng đau quá.” thanh âm hắn khàn khàn ở bên tai cô thấp giọng câu dẫn.

Vệ Duy Nhất liếm khóe miệng hắn, ôm cổ hắn, bụng đột nhiên hơi lạnh, hắn vô cùng nhanh chóng cởi bỏ quần xuống, một tay kiên quyết cầm tay cô đặt trên côn thịt, cởi áo lông trên người cô, cả khuôn mặt chôn ở trước ngực cô mà cọ.

“Duy Nhất, Duy Nhất, muốn thao chết em a, cứng quá, nhanh lên, nhanh lên để anh thao.”

“Anh đừng làm bộ dạng giống như 800 đời không được chạm vào phụ nữ có được không? .”

“Mặc kệ mặc kệ! Lão tử chính là muốn thao em, mẹ nó cứng lên đau quá , anh muốn cắm vào !”

Hắn túm quần lót của mình kéo xuống, một bàn tay có ý đồ cởi bỏ quần cô, đôi mắt tràn đầy lửa nóng từ đầu đến cuối chứ nhìn chằm chằm vào cô, tách hai chân cô ra, đỡ côn thịt cách quần lót cô cọ xát ở trên môi âm hộ .

“Tê, chịu không nổi, anh muốn cắm vào !”

Vệ Duy Nhất ôm cổ hắn nở nụ cười, Liễu Dục liền kéo quần lót cô xuống.

Đột nhiên, cô nghĩ tới cái gì đó, trừng lớn đôi mắt đẩy hắn ra.

“Trời ạ, thiếu chút nữa đã quên đêm nay em phải viết luận văn đại cương !Đứng lên, ngày mai phải giao,em không có đủ sức cùng anh nháo.”

Liễu Dục khiếp sợ mà nhìn cô, bắt lấy cổ tay cô, “Không phải, quần đều cởi rồi , em còn nói như vậy ……”

“Biến nhanh!”

Cô sốt ruột muốn tránh thoát hắn , liền nâng chân đạp một cái, một chân này dậm đúng lên vận mệnh của hắn.

“A!”

Tiếng kêu đau xé tâm can vang lên, Liễu Dục cuộn tròn thân mình ,che lại nửa người dưới, Vệ Duy Nhất quay đầu lại nhìn thoáng qua, áy náy cười làm lành.

“Không, ngượng ngùng ,là do em thật sự thực sốt ruột, lần sau, ngày mai, ngày mai lại bồi anh làm!”

Nói xong, kéo quần lên hướng ra phía ngoài chạy nhanh đi lấy máy tính.

“Em con mẹ nó, đứng lại cho gia…… Đứng lại, đứng lại……”

Cô lưu lại một người thống khổ bất kham , đang che lại nửa người dưới đổ mồ hôi, đau quá, đau quá a! cứng lên bị đá càng đau a!

Buổi tối ngày 14 tháng 02 lúc 10:01 .

Tiểu Liễu Dục ngẽo.

Bình luận

Để lại bình luận