Chương 134

Phó Hựu đột nhiên trong lòng lộp bộp một tiếng, phản ứng của Từ Ứng là kinh ngạc.

Dựa theo tính khí hung bạo trước kia, đương nhiên là không nói hai lời, tiến lên trước kéo người lại đây, hiện tại thế nhưng thất thần không dám tiến tới.

Khương Hân cảm giác được được tầm mắt, đang mở miệng có lệ đáp lại người trước mặt, nhưng ánh mắt không khỏi hướng ra ngoài, nhìn thấy một đám người đang đứng đối diện cửa, ánh mắt người đàn ông ở giữa nhìn chằm chằm vào cô, trong lòng thầm kêu to không ổn.

“Xin lỗi.” Cô ngắt lời y, “Tôi không có hứng thú với việc làm người mẫu, tạm biệt.”

Bước chân cô mang theo sự hấp tấp, vội vàng xoay người đi ra ngoài, người đàn ông kia không ngăn lại. Trước nhìn thấy đoàn người bên ngoài kia, một cổ lạnh run từ lòng bàn chân dâng lên.

Cô cách anh ngày càng gần, tưởng rằng sắc mặt của người đàn ông này sẽ càng ngày càng thối, dần dần sẽ phát hỏa nổi giận với cô.

Lại không nghĩ rằng anh lại bẹp miệng, dáng vẻ tủi thân nhìn cô.

Lần này, bước chân của cô dừng lại.

Phó Hựu hai bước liền trực tiếp đứng trước mặt cô, “Vợ à, em không cần tôi nữa có phải không?”

Cho rằng đầu óc anh lại rút gân phát điên gì đó, mày nhăn lại, không thể hiểu được hỏi, “Ai không cần anh?”

“Em.”

“Sao tôi lại không cần anh?”

“Em trò chuyện rất vui vẻ với tên tiểu bạch kiểm trong kia.”

“Đừng gây sự vô lý có được không?”

“Em nói tôi gây sự vô lý?”

Phó Hân Hân một tay cầm bắp rang, tay kia cầm kem đi tới, hỏi Phó Giang Giang, “Làm sao thế anh?”

Cậu nhận lấy bắp rang, ném một miếng vào trong miệng, vừa nhai vừa cười “Xem kịch a, kết cục của si tình lang.”

Khương Hân mặt không cảm xúc, “Anh phiền quá, đừng nói nữa.”

“Em có phải thật không cần tôi nữa không! Vợ à, trước đây em sẽ không như vậy, em sẽ không nói tôi phiền!”

“Vợ ơi!”

“Vợ à.”

“Bảo bối!”

Anh vội vàng đuổi theo, bắt lấy cánh tay cô, “Tôi sai chỗ nào rồi? Em nói cho tôi biết đi, tôi sẽ sửa, tôi không phiền chút nào hết! Em đừng cảm thấy tôi phiền, tôi biết hai người khẳng định không có quan hệ, này còn không phải nhìn thấy hai người đang nói chuyện, tôi liền ghen sao!”

Hai người phía trước một người bình tĩnh đi, một người khác không ngừng bất an bắt lấy cánh tay cô, phía sau một đám người chậm rì rì đi theo, hộp bắp rang kia cũng sắp bị phân sạch rồi.

Người lớn, hành vi ngược lại càng ấu trĩ.

“Vợ ơi, tôi không phải vô lý gây sự, đừng không để ý đến tôi, tôi sai rồi, lần sau muốn đến trung tâm thương mại cứ nói với tôi, tôi sẽ đi dạo với em!”

Khương Hân kéo tay anh ra, bên tai là những lời lộn xộn vô nghĩa của anh, lải nhải không ngừng. Cô mím môi, giơ tay sờ lên cánh môi trên, khóe miệng lặng lẽ lộ ra ý cười.

Giày cao gót không ngừng nện trên mặt đất, cô phóng nhanh về phía trước, thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn, đám người phía sau đã phát hiện bóng dáng của cô.

Trong nháy mắt bọn họ nghênh đón, đã thầm kêu không ổn, cực nhanh rẽ vào một góc, hy vọng ở khúc cua đụng phải một chàng trai, tốt nhất là đẹp trai một chút!

Đại khái là ông trời đồng tình với cô, không muốn làm cô thất thủ một lần, quả thực đụng phải một người đàn ông, khuôn mặt tuấn tú góc cạnh rõ ràng kia, quả thực là một khuôn mặt cực phẩm.

Không nói hai lời liền xông tới kéo cà vạt anh, rồi đột nhiên giật mạnh xuống, cứ như vậy hung hăng đè lên môi anh.

Mười mấy người phía sau xông tới, nhìn thấy một màn này ở khúc cua, kinh hãi đến mức quên cả hít thở, trừng to hai mắt nhìn sếp của bọn họ, đang bị tên trộm kia cưỡng hôn.

Trong mắt của anh cũng hiện vẻ kinh ngạc, nhiệt độ từ đôi môi đỏ mọng truyền đến đôi môi mỏng lạnh lẽo của anh, làm anh sửng sốt một lúc, nhưng lại không tránh né. Những người đó cho rằng anh dễ dàng đã bị quyến rũ, lúc này nào không biết xấu hổ mà tiến lên quấy rầy, tất cả tự giác xoay người chạy đi.

Bình luận

Để lại bình luận