Chương 134

Quý Tang trần như nhộng đứng trước gương phòng tắm, làn da trắng nõn non nớt đầy dấu tay và vết hôn do người đàn ông để lại, nhất là bên cổ, nơi có hai dấu hôn lộ rõ.
Hai bàn tay nhỏ của Quý Tang che mặt lại, mặt đỏ bừng tim đập không ngừng, hít một hơi thật sâu rồi đứng dưới vòi hoa sen vội vàng tắm rửa, mặc bộ quần áo sạch sẽ vào để che đi những dấu vết điên cuồng đó.
Nghĩ đến sau này sẽ đối mặt với người đàn ông đã ngủ cả đêm, khuôn mặt gầy gò của cô lại không tự chủ được đỏ lên.
A a a a
Rõ ràng bản thân là một người khá bảo thủ, tại sao lại trở nên như thế này?
Quý Tang nghĩ cũng không hiểu, lắc đầu nguầy nguậy, rèn luyện tinh thần trước khi chậm rãi rời khỏi phòng tắm.
“Xong rồi?” Một giọng nam trầm khàn từ trên đỉnh đầu truyền xuống.
“Ách…”
Quý Tang giật mình, vô tình đụng phải lồng ngực rắn chắc của người đàn ông, cô theo bản năng lùi lại một bước, đôi mắt đen láy chạm phải đôi mắt đen như mực của người đàn ông.
Từ hôm qua cô đã biết đôi mắt của Ôn Giản rất đẹp, con ngươi đen nhưng sáng ngời, đáy mắt sâu thẳm, khi nhìn luôn mang đến cho người ta cảm giác trìu mến, khiến cô vô tình bị hút vào, trái tim bỗng dưng lỡ một nhịp.
“Anh… Anh đặc biệt ở đây chờ tôi?”
“Ừm, đói bụng chưa?” Ôn Giản rất tự nhiên nắm tay cô đi về phía phòng ăn.
“Á…”
Quý Tang bị anh làm mất cảnh giác, sửng sốt một lúc, ngón tay cô vùng vẫy trong lòng bàn tay anh, nhưng không thoát ra được, cô nhìn qua tay anh, lòng bàn tay rộng dày, các đốt ngón tay mảnh khảnh mà chắc nịch, có những vết chai mỏng trên đầu ngón tay, được giữ bởi bàn tay như vậy, trong lòng cô dâng lên một loại yên tâm khó hiểu, cũng chính đôi tay này nhẹ nhàng chạm vào từng bộ phận trên cơ thể cô, mang đến cho cô trải nghiệm tột độ.
Quý Tang hít một hơi thật sâu, sau khi ổn định tâm tư thì nhìn lại căn nhà của anh, ngày hôm qua sau khi đi theo anh vào, liền đi thẳng vào chủ đề, mà không nhìn kỹ căn nhà của anh.
Đó là phong cách trang trí tối giản, với tông màu đen, trắng và xám. Phòng khách rất rộng, có một chiếc ghế sô pha màu sẫm, trên chiếc bàn cà phê màu gỗ cổ kính đặt một chiếc bình hoa, cắm trong bình là những bông hoa nhài trắng muốt, những cánh hoa mảnh mai trắng như tuyết, đang rải rác dưới ánh mặt trời, cửa sổ ban công mở toang, gió thổi tung rèm cửa, trên tường bên cạnh rèm cửa có treo vài bức tranh ý cảnh rất đẹp.
Trên bàn ăn có đặt bữa sáng muộn, hai bát cháo kê tươi, bánh khoai lang tím bọc hình con thỏ, trứng ốp la và một đĩa hoa quả.
Ôn Giản kéo giúp cô chỗ ngồi, cười nhạt nói: “Không biết em thích ăn gì, làm lớn một chút.”
Làm lớn?
Làm nhiều như vậy mà làm lớn?
Quý Tang đã chuẩn bị rất nhiều lời để nói trong phòng tắm, ví dụ như chúng ta chỉ là tình một đêm, không có gì, tình một đêm giữa nam và nữ thời hiện lớn có quá nhiều, cô không cần anh chịu trách nhiệm…
Nhưng lúc này đối mặt với đồ ăn ngon, cô lại không nói lời nào.
Ôn Giản đợi cô ngồi xuống, rồi đi đến bên cạnh cô ngồi, sau đó hếch cằm ra hiệu với cô: “Nếm thử xem.”
Quý Tang thực sự rất đói.
Hôm qua bị Văn Thiển gọi tới bắt gian, cô không ăn cơm tối, sau đó cùng anh làm lâu như vậy, sức lực đã cạn kiệt, sớm đã đói đến mức ngực dán vào lưng, lúc anh đưa đũa cho cô, cô không nghĩ nhiều liền ăn như hổ đói.
Hương vị thực sự rất ngon, bánh khoai lang tím có nhân đậu đỏ, kẹo ngọt và trái cây sấy khô được cho vào nhân đậu đỏ, cắn một miếng là cảm giác hạnh phúc ngọt ngào tràn đầy trong miệng.
Sự thỏa mãn vị giác dường như vô tình làm mòn đi cảm giác xa cách. Trái tim vốn đang căng thẳng của Quý Tang dần bình tĩnh lại, bởi vì đồ ăn ngon đã ăn rất nhiều.
Trên bàn ăn rất yên tĩnh.
Lễ nghi trên bàn ăn của Ôn Giản rất tốt, đợi cho đến khi cô ăn xong mới mở miệng nói.
“Ôn Trí Dư là em trai tôi.”
Suýt chút nữa Quý Tang bị sặc nước chết, quầng mắt đỏ hoe vì ho, nhưng đầu thì đang chạy với tốc độ cao. Vậy nên cô đi bắt gian, bị lừa tình, sau đó không cẩn thận đi ngủ với anh trai của bạn trai cũ?
Đúng rồi! Đều là họ Ôn! Tại sao hôm qua cô không nghĩ đến?
Nhưng làm sao anh biết cô hẹn hò với Ôn Trí Dư?
A! Mặc kệ là nói thế nào! Kích thích như vậy?!
“Xin lỗi, lúc em đang ngủ, tôi đã cử người đi điều tra em.”
“Anh điều tra tôi ?” Quý Tang kinh ngạc nhìn anh.
Ôn Giản thẳng thắn gật đầu: “Ừm.”
Quý Tang thực sự sắp bị sặc nước chết.
Bàn tay to lớn của Ôn Giản vuốt dọc sống lưng cô, cô cảm thấy sởn da gà nơi anh chạm từ gáy đến tận xương cụt, vội vàng tránh đi sự đụng chạm của anh, vội vàng nói: “Anh… Anh… Bây giờ là ý gì? Không phải… Anh là anh trai của Ôn Trí Dư thì sao? Ôn Trí Dư và tôi đã chia tay rồi, ngày hôm qua… Chuyện đã xảy ra ngày hôm qua, anh tình tôi nguyện ý, chỉ là tình một đêm, ra khỏi cửa này, ai sẽ biết anh là ai?”

Bình luận

Để lại bình luận