Chương 136

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 136

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Cảm giác trướng đau khiến cô muốn phát thanh âm chói tai, như hỏng mất cắn môi hắn , dùng sức gần như cắn ra ra, che lại cái bụng đã phồng lên của mình, đều là dấu vết dương vật của hắn , tưởng tượng đến đồ vật kia đang ở trong bụng cô di động, cô liền sợ hãi mà kháng cự.

Khôi Minh kiên nhẫn dỗ dành cô, càng thêm dùng sức tách hai chân ra, toàn căn hoàn toàn đi vào, quy đầu tựa như đã đỉnh tới cổ tử cung yếu ớt rồi, lại thoáng hướng vào bên trong cắm nhập, cô đau đến mức hướng lên trên mặt hắn cào lên một đường thật dài.

Khóe miệng bị cắn rách, trên xương gò má một dấu vết bị móng tay cào rõ ràng đến cằm, ánh mắt chứa lệ khí lộ ra nguy hiểm, ấn đôi tay cô xuống, kéo lấy váy đã bị hắn xé rách quấn quanh cổ tay của cô, cột vào đầu giường.

“Là em không ngoan trước , đã vậy đừng trách tôi không khách khí.”

“Không, ô nhẹ chút, Tiểu Minh, a! Nhẹ a ——”

Vu Úy gian nan kéo thân mình suy yếu bò dậy, theo thanh âm tới cửa phòng ngủ,cửa không có ánh sáng chiếu ra , hắn chỉ nghe thanh âm cũng biết bên trong đã xảy ra chuyện gì, yên lặng cúi đầu ánh mắt lảng tránh.

Sau đầu bị va chạm chảy ra vết máu, máu đã ngừng, hắn vì bị mất máu mà đại não trở nên mông lung, bên tai đều tràn ngập thanh âm dâm mỹ cùng tiếng gọi gian nan.

“Đi vào a, cắm vào đi, em không cần..em không cần! Rút ra đi cầu xin anh!”

“Tiểu Minh tha cho em… Thật sự không được, thực đau, bụng căng lớn, ô ô sẽ nứt vỡ, em sợ hãi.”

“Quá lớn a… Lồn dâm, chịu không nổi.”

Lòng bàn tay nắm chặt thành nắm tay, nện ở trên vách tường, thoáng dùng sức liền làm hắn mất đi hoàn toàn sức lực, hai chân mềm nhũng, thống khổ quỳ gối trên mặt đất.

Hắn thực hiện hứa hẹn, cho cô tự do cô muốn, đối với cô mà nói lại không phải hoàn toàn tự do.

Vào đại học không cho phép ở trọ trong trường, buổi tối mỗi ngày đều phải trở về, cô tự do, đổi lấy phải cho hắn chịch.

Đối với hắn đó đã là nhượng bộ lớn nhất, sau khi nhìn thấy dáng vẻ lộ răng nanh của hắn, về sau liền sợ hãi phục tùng.

Ngày đó khi vào học đại học, là Vu Úy đưa cô đi, cùng cô đi báo danh.

Trước khi đi, hắn dặn dò cô không được cùng người khác phái giao lưu nhiều, thiếu chủ sẽ tức giận.

Khuynh Thành nhón mũi chân ôm lấy cổ hắn, nhẹ nhàng nói.

“Vu Úy, anh dẫn em đi được không.”

Thân mình hắn cứng đờ, biểu tình ngây ngẩn cả người.

“Ô em không muốn, không muốn bị chịch, làm tình thật đáng sợ, Tiểu Minh càng đáng sợ, anh ấy sẽ cắn em, vì sao anh ấy lại không thể đói xử ôn nhu như anh đối với em, anh dẫn em đi đi, đi đâu cũng có thể.”

“Ma nữ tiểu thư.”

Vu Úy hơi hơi dùng sức đẩy bả vai cô ra, “Đừng khóc, hôm nay chính là ngày đầu tiên vào đại học , thích ứng thì tốt rồi, thiếu chủ thật sự rất yêu ngài, sẽ không làm ngài bị thương.”

“Em bị thương còn chưa đủ nhiều sao! Em thật sự không muốn làm tình, mỗi lần đều rất đau, thật sự rất đau.”

Vừa rơi nước mắt vừa lau nước mắt, Vu Úy không dám duỗi tay, cho dù hắn muốn giúp cô thế nào cũng được, nhưng bức thiết không thể vi phạm thiếu chủ.

“Xin lỗi, tôi không thể mang ngài đi.”

Cô hung hăng mà khụt khịt, đẩy hắn ra xoay người đi vào trường đau lòng nhìn cô, đứng ở tại chỗ, không biết làm sao.

Khôi Minh từ cung điện trở về, mệt mỏi ngồi ở trước bàn, nhéo khóe mắt, hỏi.

“Đưa êm ấy đi học sao?”

“Vâng.”

“Em ấy có nói gì hay không .”

Vu Úy cúi đầu, “Ma nữ tiểu thư nói, hy vọng ngài đối với cô ấy ôn nhu hơn một chút, cô sợ hãi đau, ngài đừng xuống tay quá nặng.”

Khôi Minh cười hừ một tiếng.

“Lời trong miệng người nói ra thật là có ý tứ, nhưng cái ta hỏi chính là cô nói cái gì, cũng không phải muốn nghe lời ngươi muốn nói với ta.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận