Chương 137

Dần dần, động tác giao triền của đầu lưỡi càng ngày càng mất khống chế, Tần Niệm không kịp nuốt nước bọt xuống, nên liền theo đầu lưỡi mà chảy vào bên trong miệng của anh trai.

Tần Huyên một bộ mê say, giương miệng nuốt, giống như là đang được ăn món sơn hào hải vị gì vậy.

Nhìn đều thật mắc cỡ a.

Chờ Tần Niệm đem đầu lưỡi thu hồi đi, chỉ cảm thấy đầu lưỡi đều đã bị anh trai hút đến tê rần.

Cô đem tay để ở trên vai của anh trai, hạ thể theo nhịp điệu của hắn mà đong đưa, một chút một chút mà cọ qua cọ lại.

Nhưng mà càng cọ thì lại càng ngứa, cô liền khó chịu mà kêu anh trai.

Tần Niệm cười nhẹ ra tiếng, đem cô đỡ cao lên một chút, lại đem dương vật để ở sát cửa huyệt, cười nói: “Muốn dương vật thì liền tự mình ngồi lên trên đi.”

……….

……

Kể từ khi hai người xác định quan hệ với nhau, thì trước nay đều là Tần Huyên chủ động câu dẫn cô, còn Tần Niệm thì vẫn luôn ở trong trạng thái bị động.

Hiện tại muốn cô chủ động đi liếm dương vật anh trai, trong lòng cô vẫn có một chút lo lắng nhỏ a, chủ yếu là da mặt mỏng.

“Anh……” Cô đỏ mặt, nhìn hắn làm nũng.

Tần Huyên nhướng mày, trong tay tiếp tục xoa bóp cặp vú bự no đủ của cô, dương vật dưới háng lại như thế nào cũng không chịu động đậy.

“Em hãy đỡ lấy nó, cúi người thấp xuống chút, rồi cứ thế mà đút vào thôi.” Hắn kiên nhẫn mà dạy dỗ cô.

Tần Niệm mặt đỏ đến tận cổ, cũng không dám cùng hắn đối diện.

Anh trai cũng quá xấu xa rồi!

Nhưng tiểu huyệt thật sự rất ngứa ngáy, rất muốn đại dương vật tiếp tục ở bên trong đảo lộng.

Cô chỉ là nâng cơ thể lên một chút, hoa huyệt lập tức trào ra một cổ dâm thủy trong trẻo, toàn bộ xối lên dương vật của anh trai, cô rũ mắt thấy được một màn này, ngay tức khắc càng xấu hổ hơn.

“Ồ, dâm thủy này chảy ra trông cũng rất giống như là nước tiểu nha, Niệm Niệm thật là tao à.” Tần Huyên đem một bàn tay để lên vùng chân tâm của cô, vừa xoa xoa tao huyệt, vớt ra một tay toàn là nước, còn cố ý giơ lên trước mặt cô cho cô xem.

Tần Niệm xấu hổ buồn bực mà quay mặt đi, không muốn xem.

Kết quả hắn lại cố ý vươn đầu lưỡi ở trên tay liếm liếm, tinh tế nhấm nháp rồi mới nói: “Dâm thủy của bảo bối thật là ngọt.”

Tần Niệm: “……”

Hắn thế mà lại còn đi trêu chọc cô nữa, Tần Niệm đỉnh đầu đều sắp bốc khói tới nơi rồi.

Hàm răng của Tần Niệm khẽ cắn lấy đôi môi đỏ, cố gắng ổn định nhịp tim, liền duỗi tay đi đỡ lấy côn thịt nặng trĩu kia, làm quy đầu nhắm ngay huyệt khẩu ngứa ngáy của cô, sau đó trầm eo xuống ngồi đi.

Hai người đều rất biết nước chảy, chân tâm của Tần Niệm sớm đã một mảnh lầy lội, quy đầu của Tần Huyên cũng bị thể dịch thấm vào, trở nên trơn trượt, lúc Tần Niệm ngồi xuống, thế nhưng vẫn không thể đem nó nuốt vào trong.

Bình luận

Để lại bình luận