Chương 138

Lời tuyên bố hống hách của Thời Dung khiến nhà thiết kế đỏ mặt “Chà, ôi, anh Thời, anh thật là… tuyệt vời.”
Anh mỉm cười, nắm lấy tay Thời Di, đặt vào lòng bàn tay, xoa xoa cẩn thận “Không, tôi chỉ là một người đàn ông ghen tuông, hèn hạ muốn giấu đi người phụ nữ mình yêu nhất thôi.” Anh hôn lên ngón tay Thời Di. Môi anh cọ vào lòng bàn tay mềm mại của cô không nói gì “Chỉ vậy thôi.”
Thời Dung không biết ăn nói ngọt ngào, luôn lạnh lùng, dè dặt và ít nói, điều này khiến Thời Di rấtmuốn kích thích anh trên giường, chỉ để thoáng thấy nỗi ám ảnh điên cuồng dưới lớp mặt nạ hoàn hảo của anh.
Vào lúc này, có lẽ vì cô đang mặc váy cưới nên sự mâu thuẫn thân phận và sự thuần khiết của chiếc váy cưới mang lại đã va chạm vào không gian yên tĩnh này, phản ứng hóa học đốt cháy mặt nạ của anh.
“Thời Dung” lạnh lùng dè dặt rút lui, nhường chỗ cho một “Thời Dung” ͼhân thành say đắm đảm nhận cảnh tình nồng mật ý.
Thời Di ngước mắt lên bắt gặp ánh mắt của anh, nếu có thể hình dung được ánh mắt, cô sẽ nói rằng đôi mắt anh như mật ong, nồng đậm và ngọt ngào.
Cô khẽ hé môi, thì thầm “Em cũng vậy.”
Anh muốn độc chiếm cô, vậy tại sao cô lại không?
Khách sạn Mộc Thanh nằm giữa núi rừng, khách sạn nổi bật với cảnh quan thiên nhiên rừng núi, đường vào quanh co uốn lượn, ngang qua một cây cầu treo, đi qua hai dòng sông chảy róc rách tɾong vắt, những đàn cá tɾong những dòng sông tự nhiên và sach sẽ, khi chúng bơi mặt sông sẽ nổi lên sóng bạc. Thời Di còn chưa kịp nhìn kỹ thì chiếc xe đã rời khỏi cầu treo, cây xanh hiện ra, dòng sông dài rộng biến mất khỏi tầm mắt.
Đám cưới được tổ chức tɾong sảnh gỗ ở phía Tây của khách sạn, ở giữa có một cây ngô đồng to lớn, trang trí bằng lụa trắng tinh, phải ba người mới ôm được cây ngô đồng to lớn này. Cây ngô đồng này vốn là một cây cổ thụ ở địa phươռg, khi xây khách sạn không hề bị đốn hạ mà được xây dọc theo.
Lúc này cây vẫn đang chậm rãi phát triển.
Nó đã tồn tại ở đây hàng trăm hoặc thậm chí hàng nghìn năm trước.
Đứng trước mặt nó, đối với nó, bọn họ chỉ là một giọt nước tɾong lớn dương trường tồn.
Vợ của Frank là một cô gái rấttrầm tính, trên mặt luôn nở nụ cười nhẹ nhàng, ngay cả đường nét cũng tɾong suốt, làn da trắng nõn, khuôn mặt hơi ửng hồng, khiến cô ấy trông đặc biệt đáng yêụ

Bình luận

Để lại bình luận