Chương 14

Cố Nhã cắn chiếc đũa, cố gắng cúi đầu thấp nhất có thể, cô sợ dáng vẻ dâʍ đãиɠ này của cô sẽ bị phơi bày trước mặt mọi người. Cô còn chưa hoàn thành kế hoạch báo thù, trước hết vẫn phải ngụy trang tránh cho Cố Đình Sinh phát hiện.
“Ưm… ưm…”
Cố Nhã cắn môi không cho phép mình phát ra âm thanh rêи ɾỉ.
Đường Viễn Phong lại càng được nước lấn tới, tốc độ cắm rút càng lúc càng nhanh, quá đáng hơn nữa là anh còn móc côn ŧᏂịŧ tím đen trong quần ra, ra hiệu cho Cố Nhã dùng tay để an ủi nó.
Cố Nhã chịu đựng kɧoáı ©ảʍ bên trong tiểu huyệt rồi đưa tay ra nghe lời làm theo.
Khi bàn tay ngọc mềm mại chạm vào côn ŧᏂịŧ nóng rực sưng tấy của Đường Viễn Phong, dường như côn ŧᏂịŧ lại lớn hơn một vòng.
Không thể không nói, cảnh tượng này vô cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Vợ sắp cưới đang ngồi đối diện với mình, bố mẹ vợ cũng đều có mặt mà mình lại dùng ngón tay cắm vào bên trong tiểu huyệt ẩm ướt của chị vợ. Chỉ sợ không có người đàn ông nào có thể cưỡng lại được cảnh sắc hút hồn như thế.
Đường Viễn Phong đẩy nhanh tốc độ cắm rút, ngón tay ra vào bên trong tiểu huyệt của Cố Nhã một cách mãnh liệt.
Không khí ái muội lan tràn dưới gầm bàn ăn.
Tiểu huyệt của Cố Nhã run rẩy, sau đó sóng nhiệt từ hoa tâm lập tức phun ra, trực tiếp bắn vào lòng bàn tay của Đường Viễn Phong. Không nhờ cô lại bị ngón tay cắm đến mức cao trào.
Cơ thể này của cô hình như sinh ra là để cho Đường Viễn Phong chơi đùa.
“Mẹ, hình như cha uống say rồi, hay là mẹ đỡ cha về phòng nghỉ ngơi trước đi. Tiểu Tuyết cũng ngà ngà say rồi, lát nữa con ôm cô ấy về phòng sau.”
Giọng nói của Đường Viễn Phong vừa trầm thấp lại giàu từ tính. Bây giờ anh cũng không để ý nhiều như vậy, chỉ muốn kéo hai chân của Cố Nhã ra khỏi bàn ăn, banh chân cô ra sau đó dùng côn ŧᏂịŧ cắm vào trong một cách mạnh bạo, như vậy mới có thể thỏa mãn du͙© vọиɠ trong người anh lúc này.
“Được.”
Trần Mạt Bình đỡ Cố Đình Sinh dậy, vợ chồng hai người lảo đảo rời đi.
Ngay lúc Đường Viễn Phong định đứng dậy bế Cố Tuyết đang nằm trên bàn về phòng thì Cố Nhã đột nhiên ngăn cản: “Có muốn kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn nữa không?”
“Tôi thích như thế này.”
Cố Nhã thổi hơi ở bên tai của Đường Viễn Phong, lúc nói chuyện thì hai bầu ngực tròn trịa cũng lắc lư theo. Cô liếc nhìn Cố Tuyết với ý vị thâm sâu.
Đường Viễn Phong thuận tiện ôm lấy eo nhỏ của Cố Nhã, ngay lập tức hiểu được trò kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà cô đang nói đến. Cô muốn bị làm ngay bên cạnh người Cố Tuyết?
Đường Viễn Phong cũng cảm thấy trò này rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Anh không nói gì nữa mà lao vào ôm hôn Cố Nhã, một tay ôm lấy eo nhỏ của cô, làm người cô và người anh dán chặt vào nhau, một tay khác lại tận tình xoa nắn ngực lớn của Cố Nhã.
“A… a…”
Lúc này bên cạnh không có những người khác, Cố Tuyết lại đang say rượu, Cố Nhã cũng không cần cố ý kiềm chế, cô dần dần cất lên âm thanh rêи ɾỉ, thở dốc ở bên tai Đường Viễn Phong: “Tiểu huyệt rất khó chịu, muốn ăn côn ŧᏂịŧ của em rể…”
“Chảy thật nhiều dâʍ ŧᏂủy̠.”
“Em rể, thao chị đi…”
Đường Viễn Phong thô lỗ cởi váy của Cố Nhã ra, hai bầu ngực liền bật ra một cách ngạo nghễ. Đường Viễn Phong cúi đầu cắn một bên, nhưng cảm thấy chưa đủ nên quyết định ăn nốt bên kia.
Quanh quẩn ở giữa ngực vẫn cảm thấy không đủ, đầu lưỡi linh hoạt tiếp tục liếʍ láp xung quanh như đang nghiên cứu.
Cơ thể Cố Nhã bị Đường Viễn Phong làm cho mềm nhũn như nước. Người cô còn đang trong tư thế ngồi lên đùi Đường Viễn Phong, qυầи ɭóŧ vốn dĩ đã bị dâʍ ŧᏂủy̠ làm ướt hết nên cũng chẳng còn tác dụng che chắn nữa mà côn ŧᏂịŧ của Đường Viễn Phong sớm đã cương cứng nổi đầy gân xanh.

Bình luận

Để lại bình luận