Chương 14

Đi vào trong phòng, rất nhanh hai anh em liền thấy được tiểu huyệt hình màn thầu đã vào chỗ.
Chỉ liếc mắt nhìn một cái, Thẩm Thần liền bị cái tiểu huyệt hình màn thầu xinh đẹp kia hấp dẫn, suýt chút nữa liền đi qua, cẩn thận quan sát.
Nghe thấy tiếng anh trai họ nhà mình ở bên cạnh cởϊ qυầи áo, cùng với tiếng cười khẽ của anh trai họ truyền đến, Thẩm Thần mới đỏ mặt, thu hồi ánh mắt của mình.
“Đừng ngẩn ra đó. Người tới là khách, anh nhường em làm trước đó”. Lục Nhiên đi đến bên tai Thẩm Thần hạ giọng nói.
Nếu là người khác, anh không làm được rộng lượng như thế.
Nói đến mới nhớ, anh còn chưa có cùng em trai họ cùng nhau thao tiểu huyệt đâu, hơn nữa còn là thao cùng một cái tiểu huyệt.
Nghĩ lại, còn cảm thấy rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Hai má Thẩm Thần đỏ lên, nhẹ gật đầu.
Cũng bắt đầu cởϊ qυầи áo.
Anh trai họ nói đúng, cái tiểu huyệt trên tường này, đích thật là cực phẩm.
Liền cái ngoại hình này, trước đây anh chưa từng thấy qua tốt như thế.
Chỉ là nhìn thoáng qua, côn ŧᏂịŧ của anh liền đã đứng lên.
Chờ một lát, chính mình đem côn ŧᏂịŧ cắm vào vào, tư vị khẳng định không tệ.
Trong đầu nghĩ như vậy, Thẩm Thần nhanh chóng lột sạch phần thân dưới của mình.
Lục Nhiên đứng bên cạnh, nhìn thấy côn ŧᏂịŧ của em trai họ thế nhưng cũng to dài giống mình, liền nở một nụ cười tà ác.
Dù sao bọn họ cũng có dòng máu của nhà họ Lục, quả nhiên chất lượng tốt.
Thẩm Thần cũng liếc nhìn côn ŧᏂịŧ của anh trai họ nhà mình, đi theo cho một cái biểu cảm tán thưởng.
Đàn ông mà, đều thích so cái này.
Côn ŧᏂịŧ của anh, từ khi còn học cấp ba, vẫn luôn là côn ŧᏂịŧ lớn nhất trong ký túc xá nam.
Bị không ít các nam sinh cùng tuổi ghen tị, cùng bị các cô gái ưu ái.
Thẩm Thần cũng không lãng phí nhiều thời gian, nhanh chóng đi về phía tiểu huyệt hình màn thầu.
Sau khi đến gần hơn, nhìn thấy rõ ràng hơn hình dáng của tiểu huyệt hình màn thầu, hô hấp của Thẩm Thần chợt dừng lại.
Không có một cây lôиɠ ʍυ, bên ngoài trắng nõn, bên trong hồng phấn, quả thực cực kỳ giống một kiện hàng mỹ nghệ.
Thậm chí, làm anh sinh ra xúc động đi liếʍ.
Phải biết rằng, cho tới bây giờ anh chưa từng liếʍ phía dưới của con gái.
Thẩm Thần đương nhiên không có thật sự đi liếʍ.
Mà là tiến lên, đưa tay sờ soạng cái tiểu huyệt hình màn thầu kia.
Gần lập tức, anh liền cảm nhận được tiểu huyệt hình màn thầu run rẩy một chút.
Sau đó, cửa huyệt bị che giấu thẹn thùng phun ra một giọt sương óng ánh.
Hơi thở của Thẩm Thần trở nên nóng rực, cảm thấy cổ họng càng khát.
Nhưng vẫn cưỡng ép đè xuống xúc động, đưa tay chạm vào giọt sương kia.
Ướŧ áŧ, lòng bàn tay anh vừa mới chạm vào, giọt sương liền choáng mở, làm ướt nhẹp lòng bàn tay anh.
Cùng lúc đó, tiểu huyệt hình màn thầu lại run rẩy một cái.
“Ưʍ……” Vách tường đối diện, truyền đến tiếng cô gái kiều mị rên nhẹ.
Âm thanh không lớn nhưng Thẩm Thần lại nghe được, côn ŧᏂịŧ nảy lên một cái.
Thẩm Thần không lại do dự, ngón tay bắt đầu vuốt ve ma sát tiểu huyệt hình màn thầu.
Vừa trắng vừa mềm, thật là xinh đẹp.
Cũng làm cho người dâng lên du͙© vọиɠ chà đạp……
Chỉ là bị vuốt ve ma sát, tiểu huyệt hình màn thầu liền chảy dâʍ ŧᏂủy̠ ròng ròng, suýt chút nữa làm ướt nhẹp bàn tay Thẩm Thần.
Nhìn chằm chằm cái tiểu huyệt hình màn thầu trước mắt, mắt Thẩm Thần đỏ lên.
Dưới cái nhìn chăm chú mang theo chút lo lắng của Lục Nhiên, anh cuối cùng đưa ngón trỏ ra, đưa về phía tiểu huyệt động bị môi huyệt che lại.
Sau đó, không chờ tiểu huyệt hình màn thầu thích ứng, liền nhanh chóng trừu sáp.
Mỗi lần trừu sáp, đều có thể mang ra dâʍ ŧᏂủy̠.
Thẩm Thần chỉ cảm thấy, bên tronng tiểu huyệt vừa nóng ướt lại trơn trượt, nhưng thịt mềm bên trong lại rất hung.
Liền ngón tay nho nhỏ của anh cũng không chịu buông tha, luôn muốn kẹp lấy.
Không đến mười giây, Thẩm Thần liền tăng thêm ngón tay thứ hai.
Sau đó là ngón tay thứ ba.
Thoải mái!
Hiện tại anh chỉ có một cái cảm giác này.
Chỉ là ngón tay cắm vào, liền làm anh cảm nhận được sảng khoái. Chờ đến đổi thành côn ŧᏂịŧ lớn của mình, nên có bao nhiêu thoải mái a!

Bình luận

Để lại bình luận