Chương 14

Chuông tan học vừa vang lên không lâu, Hồng Linh lập tức cảm giác có mái tóc mềm mại phủ lên bàn tay của mình, “Bây giờ cậu có thể nói với tớ được chưa?”

Trà My không cao, lúc cô ta đứng chỉ cao hơn Hồng Linh đang ngồi một chút, mái tóc ngắn và tóc mái ngang khiến cả người cô ta trông càng thêm xinh xắn thanh thuần.

Hồng Linh bị lời nói của cô ta nhắc nhở lập tức nghĩ tới nguyên nhân ngủ muộn ngày hôm qua, lỗ nhỏ bị Ngọc Lan vuốt ve không biết vì sao lại vô thức co giật một chút, làm cho sóng triều khoái cảm dâng lên rồi lan tràn đến khắp toàn thân, khiến cho cô ấy không khỏi co rúm người lại một chút, trên mặt hiện ra hai rặng mây đỏ ửng không bình thường.

“À, ừ, hôm qua tớ đọc sách khuya quá.” Cô ấy có chút chột dạ chuyển ánh mắt sang nhìn cây bút trung tính đang lật qua lật lại giữa hai ngón tay mình.

Trà My không hề hoài nghi, cô ta thân mật ôm cánh tay cô ấy kéo cô ấy từ trên ghế đứng lên, “Đi, đi xuống chỗ này với tớ một chút đi.”

Chỉ là tiếp xúc tay chân đơn giản như vậy khiến cho tâm trạng của Hồng Linh trở nên vô cùng hỗn loạn, cơ thể cứng ngắc để mặc cho đối phương muốn làm gì thì làm, đây cũng là lần đầu tiên Trà My ôm cánh tay cô ấy, tuy rằng quan hệ của hai người vẫn rất tốt, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên hai người có động tác thân mật với nhau, trong lòng của Trà My cũng đang bồn chồn, thấy Hồng Linh không có động tác kháng cự thì cô ta cũng an tâm hơn chút.

Trên mặt cô ta mang theo nụ cười ngượng ngùng tán gẫu với cô ấy, “Sao cậu lại căng thẳng như vậy?

Bạn thân làm thế này rất bình thường.”

“Không có…” Hồng Linh vốn còn muốn nói chút gì đó nhưng nghẹn nửa ngày cũng không có tiếp theo.

Mãi cho đến khi sắp đi học, hai người mới về tới phòng học, Trà My tiến đến sát bên tai của cô ấy, giọng nói nhỏ tới mức chỉ có các cô mới có thể nghe được mà nói ra, “Số 17, phải nhớ kỹ nha.” Hơi thở nóng rực phả lên trên vành tai mẫn cảm của cô ấy, Hồng Linh chỉ có thể cắn chặt môi dưới để duy trì cơ thể không cho nó run rẩy, gật đầu, “Ừ.”

Mấy ngày nay bình tĩnh đến lạ, Ngọc Lan cũng không tiếp tục dùng vấn đề thân dưới cương cứng không tài nào mềm xuống được mà đi tìm cô ấy nữa.

Nhưng đêm nay lại không giống như thường ngày, trước kia mỗi khi cô ấy về nhà Ngọc Lan đều ân cần thăm hỏi, có điều hôm nay lại phá lệ không hề có động tĩnh gì cả.

Hồng Linh kêu một tiếng, không ai đáp lại, cô ấy nghi hoặc đi tới phòng Ngọc Lan lại nghe thấy bên trong có tiếng hít thở gấp gáp. À ra là thế, thì ra là mẹ đang ở trong phòng. “Mẹ đang làm cái gì vậy hả…” Cô ấy đẩy cửa ra vừa nhìn thấy tràng cảnh trong phòng thì trợn tròn mắt, chỉ thấy cơ thể của Ngọc Lan trần trụi nằm ở trên giường không ngừng lăn qua lộn lại, cây gậy thịt dưới háng rất rõ ràng thô to hơn rất nhiều. “Hồng Linh, mau tới giúp mẹ, mẹ khó chịu quá…” Thấy con gái đẩy cửa đi vào, Ngọc Lan mơ mơ màng màng bị nhiệt độ cơ thể đốt cháy cả người lập tức mở miệng cầu xin sự giúp đỡ.

Bình luận

Để lại bình luận