Chương 14

Nghe được lời của giáo viên chủ nhiệm, Lâm Duyệt cảm giác cả người đều không ổn.

“Em và Hứa Nhất Đình có phải đang yêu sớm không?”

Giáo viên chủ nhiệm nhìn cô hỏi, ánh mắt giống như cảnh sát đang thẩm vấn phạm nhân.

Lâm Duyệt choáng váng luôn. Yêu sớm? Cô và Hứa Nhất Đình á? Hai người chỉ gặp nhau một lần vào ngày Valentine, chưa đầy 5 phút, hôm nay là lần thứ hai gặp anh trong văn phòng. Như vậy giữa bọn họ có thể yêu sớm được à?

“Em và Hứa Nhất Đình. Chỉ là bạn học bình thường thôi ạ. ”

Lâm Duyệt định nói cô và Hứa Nhất Đình hoàn toàn không quen biết, nhưng nghĩ đến bản thân anh ở bên cạnh, bị anh nghe được có vẻ không tốt lắm, vì thế lời nói đến bên miệng lại đổi thành “bạn học bình thường

“Học sinh trong lớp của tôi đều nhìn thấy, ngày lễ tình nhân em đến lớp tôi tìm Hứa Nhất Đình tỏ tình, phải không? Hiện tại trong lớp đều đang đồn hai người hẹn hò kìa. ”

Thầy giáo Lý cũng gia nhập hàng ngũ thẩm vấn, ánh mắt của thầy ấy làm cho Lâm Duyệt tê dại cả da đầu. Hứa Nhất Đình là học sinh ưu tú trong lớp, cho nên khi nghe được tin đồn, thầy giáo Lý cho rằng vấn đề nằm ở trên người Lâm Duyệt.

Cái này là gì vậy trời?! Lâm Duyệt hơi dở khóc dở cười. Rốt cuộc cô cũng đã hiểu rõ nguyên nhân mình bị gọi đến đây, xem ra là có mấy thành phần bát quái lấy chuyện ngày Lễ Tình Nhân làm làm thành một câu chuyên tình yêu vườn trường , và cho cô và Hứa Nhất Đình ghép thành một đôi. Đáng thương bản thân cô chỉ đi trả lại thư, trong tình huống này, cô hoàn toàn cảm nhận được nỗi khổ của Lâm Nguyệt!

“Không, bọn em không có hẹn hò, em cũng không tỏ tình.” Lâm Duyệt giải thích: “Quả thật vào ngày Lễ tình nhân, em đã đến lớp 12 tìm Hứa Nhất Đình, nhưng em không đi tỏ tình. Chúng em chỉ nói chuyện một lát, sau đó em quay về ngay. ”

Giáo viên chủ nhiệm quả nhiên rất nghi ngờ cách nói của cô: “Có chuyện gì mà em cố ý chạy đến tòa nhà giảng dạy bên cạnh tìm Hứa Nhất Đình? ”

Lâm Duyệt bị hỏi khó. Cô đúng thật là chưa thể tưởng tượng được lý do gì có thể khiến cô vô cớ chạy đến lớp khác tìm một nam sinh không quen biết nói chuyện, nhất là vào ngày nhạy cảm như ngày Lễ tình nhân. Nhưng nếu nói ra sự thật, tất nhiên sẽ liên lụy đến cả Lâm Nguyệt lớp 1, đến lúc đó ba người cô, Lâm Nguyệt, Hứa Nhất Đình đều gặp khó khăn.

Lâm Duyệt không phải là người thích mách lẻo, nhất là về vấn đề yêu sớm, cô đặc biệt đồng cảm. Những chàng trai cô gái mười mấy tuổi đều ấp ủ trong mình một mối tình đầu tốt đẹp, cho dù bị cấm yêu sớm, nhưng cũng không ngăn cản được mọi người động lòng. Đây là bí mật mà học sinh không thể nói, ngay cả khi bản thân không có tình yêu sớm, cũng sẽ có tình bạn cách mạng đối với tình yêu của người khác.

Cho nên đối với cuộc tình chưa kịp nảy mầm Hứa Nhất Đình và Lâm Nguyệt, Lâm Duyệt tát nhiên sẽ bảo vệ. Đầu cô đang quay cuồng như chong chóng, ý đồ tạo ra một lý do có thể thuyết phục thầy giáo lừa gạt cho qua chuyện.

“Em là người tỏ tình với em ấy.” Hứa Nhất Đình vẫn trầm mặc đột nhiên mở miệng, trực tiếp thừa nhận chuyện anh yêu sớm, hơn nữa còn nói một câu kinh người: “Em thích Lâm Duyệt, cho nên viết thư tình cho em ấy vào ngày Valentine, em ấy đến gặp em, để trả lại thư … Em tỏ tình thất bại ạ.”

“Thầy, Lâm Duyệt là một học sinh giỏi. Em ấy còn khuyên em, chúng ta rất nhanh sẽ thi vào kỳ tuyển sinh trung học, hiện tại không phải lúc nói về những chuyện này…” Anh không để ý Lâm Duyệt ở bên cạnh đã trợn tròn mắt , tiếp tục nói: “Chuyện này không liên quan gì đến em ấy, từ đầu đến cuối đều là em yêu đơn phương với em ấy. ”

Hai thầy cô cũng lời nói của Hứa Nhất Đình làm cho kinh hãi. Bọn họ làm giáo viên mười mấy năm, mỗi lần bắt được học sinh yêu sớm, người nào không phải lén lút ấp úng muốn che giấu sự tình? Đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy có học sinh trực tiếp thừa nhận mình yêu sớm, thậm chí còn bày tỏ trước mặt đối tượng thầm mến của mình. Nhìn bộ dáng chính nghĩa của Hứa Nhất Đình, thầy cô quả thực không biết nên bắt đầu dạy dỗ từ đâu.

Bình luận

Để lại bình luận