Chương 140

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 140

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Anh ta cũng muốn làm cho Khương Yển biết, khi thật sự chọc giận anh ta thì không chỉ có anh sẽ bị nhằm vào mà ngay cả người anh đặt ở đầu quả tim cũng sẽ không được anh ta bỏ qua.
Lại Hồng không biết Khương Yển đang nhìn cái gì, bảo an đã đăng ký xong một lúc lâu, cũng đã nâng lên lan can cho đi rồi nhưng còn không thấy anh lái xe đi vào bên trong, anh ta nhịn không được thúc giục: “Có thể đi vào rồi đó, Khương Yển.”
Anh ta vừa dứt lời thì nhìn hai mắt nóng rực của Khương Yển nhìn chằm chằm về phía trước, sắc mặt của anh trầm xuống, một chân dẫm mạnh lên chân ga, xe trực tiếp lao nhanh về phía trước, tốc độ nhanh đến mức cơ thể anh ta đều nghiêng về phía ghế xe, anh ta nhanh chóng giơ tay bắt lấy tay lái trên xe kêu lên: “Anh làm gì thế? Trong tiểu khu đi đua xe, còn làm trò mặt bảo an phía sau nữa, anh điên rồi hả?”
Cuối cùng giọng anh ta chất vấn còn kèm theo tiếng nói sắc bén, khi âm cuối đột ngột im bặt thì chiếc xe cũng đã dẫm lên chân phanh dừng lại, vừa lúc dừng lại gần xe của Trương Đình Phong, khoảng cách gần làm cho người lo lắng có phải đã đυ.ng phải rồi hay không?
Lại Hồng còn chưa nhận ra đó là xe của Trương Đình Phong, anh ta nhìn Khương Yển hùng hổ mở cửa xe đi xuống, lại nhìn đến cửa sổ xe bên cạnh hạ kính, lúc này anh mới biết tại sao vừa rồi Khương Yển lại đột nhiên nổi giận như vậy.
Trương Đình Phong nhìn chiếc xe dừng lại dán ở ngay bên cạnh xe anh ta, hai mắt thâm tím trừng lên, tức giận hỏi: “Anh đây là có ý gì?”
Cửa xe bị phá hỏng, nhìn cửa sổ xe bên cạnh hạ xuống, lộ ra khuôn mặt của Lại Hồng thì anh ta đã hiểu, xe mới này có lẽ là do cha con Lại Chấn Liệt mua cho anh, nếu không Khương Yển làm gì có tiền để mua xe.
“Khương Yển, cậu cũng dễ thu mua thật đấy, cha con nhà này chỉ tuỳ tiện mua cho cậu một chiếc xe đểu thôi đã khiến cho cậu chân thành giúp bọn họ làm việc như vậy, cậu thật sự không suy xét đi làm cho bên tôi à? Tôi cũng có thể mua cho cậu hai chiếc xe đấy.”
“Mày con mẹ nó câm miệng đi! Mày là loại đàn ông chó má gì chứ? Đến đây gây sự với bạn gái của người ta, Trương Đình Phong, không phải đầu óc mày bị bệnh đấy chứ?”
“Mày kích động như vậy làm cái gì? Đó là nhà của tao, tao có quyền lựa chọn cho ai thuê nhà, mày quan tâm đến Trần Vũ Hàm như vậy, sẽ không phải là mày có ý với người phụ nữ của Khương Yển đấy chứ?”
“Mày thúi lắm!”
Lại Hồng cách cửa sổ xe nắm lấy cổ áo của Trương Đình Phong, đầu hai người thò ra ngoài cửa sổ xe lôi kéo đánh nhau, thoạt nhìn cũng có chút buồn cười không nói lên lời.
Nhưng giây tiếp theo, nghe “loảng xoảng” một tiếng vang lên thì lại cười không nổi nữa.
Trương Đình Phong nhìn viên gạch đập vào kính chắn gió của xe mình, nhìn Khương Yển đứng ở trước mui xe động cơ, nháy mắt tức giận vọt lên.
“Cậu làm cái gì vậy hả? Cậu có biết thay kính xe này mất bao nhiêu tiền không hả?”
“Không phải cậu hỏi chúng tôi muốn bồi thường nhà ở bị đốt bao nhiêu sao? Nếu đã muốn bồi thường tiền, vậy dứt khoát phải trút hết tức giận đã, cậu phải cảm thấy may mắn vì viên gạch này chưa đập vào đầu cậu.”
Khương Yển vừa nói vừa giơ chân lên trực tiếp đá vào vị trí vỡ như mạng nhện kia, thật đúng là anh đã đá ra một cái hố lớn, nhìn viên gạch vỡ rơi vào trong xe khiến cho Trương Đình Phong bị dọa sợ, vừa rồi anh ta cũng lo lắng nó sẽ trực tiếp đập vào đầu anh ta.
Sau khi Lại Hồng chờ Khương Yển lên xe xong thì lái xe đến chỗ kia của Trần Vũ Hàm, lúc này anh ta mới phản ứng lại mình vừa làm cái gì, anh ta nhếch miệng cười xán lạn, vẻ mặt thống khoái thoải mái, vỗ tay nói: “Đủ sảng khoái, không có việc gì, cứ đập vỡ là được, tiền anh bồi thường chiếc xe kia tôi trả được, aiz, nếu biết trước thì vừa rồi tôi cũng xuống xe đá hai ba phát.”

Bình luận

Để lại bình luận