Chương 140

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 140

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Phiên ngoại 7

Tần Thục đã thật lâu không được xuống giường, nghe những nhân viên trong đội ngũ chữa bệnh nói, thân mình này của nàng không thích hợp đi phơi nắng cùng ra khỏi cửa, hơi cảm nhiễm một ít vi khuẩn đói với nàng cũng sẽ rất nguy hiểm, trải qua lần cảm mạo lúc trước, thiếu chút nữa muốn mệnh của nàng.

Trong phòng luôn có hương vị mùi nước sát trùng , lâu lâu cũng sẽ có nhân viên tiến hành sát khuẩn toàn phòng một lần, thậm chí còn không dám tùy tiện đem một ít đồ vật mang vào trong phòng, mỗi một món đồ mang vào đều phải trải qua tiêu độc.

Liễu Quý Xuyên ngồi ở mép giường, cho nàng xem ảnh chụp trong di động .

Đó là một tấm ảnh chụp của trẻ con ,bé con còn chưa mở to mắt há to miệng khóc, tay nhỏ nắm chặt thành nắm , đứa bé mới sinh ra màu da rất trắng.

“Bé trai sao?” Nàng hỏi.

“Bé gái.”

Tần Thục nhìn chằm chằm vào màn hình di động, thanh âm thực nhẹ hỏi một câu, “Tôi có thể gặp cô ấy sao?”

“Em là muốn gặp ai?”

“Mẹ của đứa nhỏ này.”

Liễu Quý Xuyên tắt màn hình, “Ai em cũng không được gặp.”

“Chẳng lẽ tôi vĩnh viễn đều không thể đi ra ngoài sao?”

Thanh âm vô lực, ánh mắt mỏi mệt nhìn hắn, ánh mắt Liễu Quý Xuyên quá mức sắc bén ,còn có chút bất mãn.

“Bác sĩ không phải đã nói qua rồi sao? Thân thể của em đã thành như vậy, còn muốn đi nào? Ở chỗ này có cái gì không tốt!”

“Anh muốn thật sự muốn đem tôi nhốt ở đây cả đời như vậy sao?.”

“Tần Thục, em thành thật nghe lời một chút.”

Nàng không nói chuyện nữa, trong giọng nói mang theo cảnh cáo nàng nghe ra được.

Liễu Quý Xuyên cũng suy nghĩ mọi biện pháp để làm nàng không cảm giác được nhàm chán, nàng cần thiết uống thuốc mới có thể bảo đảm khỏe mạnh, mà uống thuốc phải ở trang thái tự nguyện, bằng không thân thể có khả năng sẽ sinh ra phản ứng kích ứng , đem toàn bộ thuốc nôn ra.

Liễu Dục chỉ gửi cho ông một tấm ảnh chụp lúc đứa bé mới được sinh ra , Liễu Quý Xuyên cảm thấy xem nhiều chút có lẽ nàng sẽ cảm thấy mới mẻ hứng thú, gọi điện thoại cho Liễu Dục yêu cầu lại chụp một ít ảnh gửi qua cho ông.

“Muốn ảnh chụp sao?, vật nhỏ kia tôi đã đưa đến nhà trẻ rồi, vướng bận.”

“Mới sinh ra mấy ngày mà con đã đem nó đưa đến nhà giữ trẻ? Con năm đó sinh ra, lão tử cũng thiếu chút nữa đem con ném!”

Liễu Dục — a– một tiếng : “Không phải tôi đây còn sốngrất tốt sao, ông là cha tôi cũng không phải là cha của con tôi! Con của Lão tử ông quản không được!”

Hai người thiếu chút nữa lại đấu khẩu một trận, Liễu Dục nổi giận đùng đùng đem điện thoại ngắt, số điện thoại vừa mới được vớt ra từ danh sách đe,n bây giờ lại nhanh chóng bị ném vào lại.

Liễu Quý Xuyên làm xong cơm chiều liền tiến phòng ngủ, nhìn thấy nàng đang cố sức chống thân ngồi dậy.

“Em đang làm gì?” Hắn vội vàng buông chén đũa tiến lên ấn bả vai nàng xuống .

“Tôi muốn đi ra khỏi căn phòng này .”

“Em muốn ra ngoài làm gì!”

Cảm xúc quá kíchđộng không phát hiện chính mình đã rống giận ra tiếng, Tần Thục dại ra nhìn hắn.

“Không cho phép đi ra ngoài, thành thành thật thật nằm ở chỗ này, không cho xuống giường, mẹ nó bò cũng không cho bòra ngoài!”

“Anh sợ đến mức này sao?” Bị hắn rống to nước mắt rớt xuống , “Có thể đừng cãi nhau với tôi được không a, anh biết tôi ở trong phòng này có bao nhiêu khó chịu sao?Anh không muốn cho tôi đi ra ngoài thì liền vĩnh viễn đừng để tôi đượcra ngoài, vì sao anhcho tôi đi ra ngoài, sau đó lại đem tôi giam lại!”

Được nếm trãi bầu không tự do lại đột nhiên mất đi, đến tột cùng có bao nhiêu tuyệt vọng, hắn căn bản sẽ không biết.

Mặt iễu Quý Xuyên nháy mắt lạnh xuống .

Lại là loại vẻ mặt này, cảm xúc âm trầm đè nén áp bức nàng, nàng thật sự sợ hãi đủ rồi, nước mắt lạch cạch rơi xuống dừng ở trên chăn.

“Liễu Quý Xuyên…… Anh đủ rồi đi, đủ rồi a! Tôi cả đời đều phải sống trong sợ hãi, khi nào mới bằng lòng buông tha tôi.”

Tóc bỗng nhiên bị hắn kéo lấy, đau đớn quen thuộc, da đầu bị nắm lên bắt buộc phải ngẩng đầu lên, ngón tay hắn chỉ vào mặt nàng, căng chặt phẫn nộ, nếp nhăn khóe mắt cũng không nhịn được mà nhảy lên.

“Tần Thục, cho em mặt mũi mà em không cần đúng không?”

Cánh môi nàng run rẩy tái nhợt .

“Có phải cảm thấy gần đây tôi đối xử với em quá tốt phải không?”

“Dám nghênh mặt với tôi, em thật thiếu làm a, tính tình của em còn không rõ ràng sao?Hả?”

Hắn hít sâu một hơi, nhìn thoáng qua hoàng hôn ngoài cửa sổ , đột nhiên cười, buông nàng ra, cởi bỏ cúc áo áo sơmi , “Thời gian còn sớm, chúng ta từ từ làm.”

“Liễu Quý Xuyên…… Anh không phải là con người.”

“A, ứng với lời này của em, hôm nay tôi sẽ cho em thấy thế nào là không phải người !”

Chén thuốc nóng hầm hập bốc khói , đã từ từ nguội lạnh.

Tần Thục thét chói tai làm ra hành động phản kháng vô dụng, móng tay cắm vào bờ vai của hắn, nằm ở dưới thân hắn khóc lớn , hai chân bị giơ lên, Liễu Quý Xuyên lạnh mặt cởi bỏ quần, che miệng nàng lại cảnh cáo.

“Lão tử thao em bao nhiêu lần rồi, sao vẫn còn khóc, em khóc một lần tôi liền cắm em mười lần! Càng khóc tôi càng hưng phấn, em thật không biết tốt xấu, còn dám cùng tôi đối nghịch !”

Đồ vật đã hướng vào phía dưới của nàng mà cắm vào , Tần Thục nghẹn tiếng khóc lại , nhưng nước mắt vẫn tràn mi mà chảy ra càng ngày càng nhiều, nàng đã không còn sức lực giãy giụa, rũ tay xuống đặt ở trên giường, nắm chặt khăn trải giường.

Vẫn là xé rách căng chặt đau đớn, đồ vật lớn như vậy không ngừng cắm vào rút ra, không có ướt át, mặc kệ cảm thụ của nàng.

“Không phải nói tôi không giống người sao? Vậy hiện tại cắm ở trong người em là cái gì! Đây là thứ gì —nói a, a— kẹp chặt như vậy , nói xem, đồ vật gì đang thao em ì!”

Âm đạo khô ráo cắm vài cái , nàng liền chịu đựng không được, “Anh… Ô đồ vật của anh, nhẹ chút, Liễu Quý Xuyên!”

“Hiện tại biết nói tôi nhẹ chút? Vậy vừa rồi em vừa nói gì! Không phải mắng tôi sao? o mắng tiếp a, tôi thật cho em đủ mặt mũi!!!”

Ánh mắt âm trầm, giống như nàng là kẻ thù của hắn, bóp chặt cổ nàng, cúi đầu hướng lên môi dùng sức gặm cắn, gặm đến chảy máu lại hút vào trong miệng nuốt sạch sẽ, Tần Thục sợ hãi không dám động, thậm chí đến khóc thút thít cũng không dám.

Thanh âm thực nhẹ nhắc mãi– đau, Liễu Quý Xuyên bóp cổ nàng nói nhỏ bên tai .

“Chịu đựng! Không phải đã nhin được hơn nữa đời rồi sao? Còn thiếu chốc lát này sao?”

Bởi vì những lời này của hắn mà nước mắt vốn đã không nhịn được này càng tuôn rơi như mưa, trước ngực nức nởphập phồng, nước mắt càng rơi càng nhiều, hạ thân trướng đau, côn thịt qua lại ở trong âm đạo mà xâm nhập, thịt non yếu ớt bị ma xát đến chảy máu.

“Buông tha tôi đi…… Buông tha tôi.”

Vĩnh viễn đều là những lời này, hắn thật là chịu đủ rồi, càng ngày càng dùng sức đem nàng tra tấn , nàng càng không muốn cái gì, hắn càng cô tình phải làm cái đó, thích nàng tuyệt vọng, chỉ có như vậy mới có thể phục tùng.

“Thao chết em! Theo tôi nửa đời người, vĩnh viễn đều là cái đức hạnh này, hơi đối tốt với em một chút bản tính liền khôi phục , Tần Thục a Tần Thục, em mẹ nó xứng đáng bị tôi tra tấn cả đời!”

“Ô…… A, ô ô, lđể tôi chết, để tôi chết a! Tôi chịu đủ rồi, anh để tôi chết đi.”

Trên cổ tay bỗng nhiên buộc chặt, hít thở không thông làm đôi mắt trừng lớn, một câu cũng nói không nên lời, ánh mắt nam nhân trên người thô bạo, cả khuôn mặt tnư chìm vào trong bóng tối, thốt ra vài từ lạnh băng.

“Em xong rồi.”

“Xem tôi như thế nào tra tấn em , cho em cảm giác muốn chết không được muốn sông không xong!”

Côn thịt điên cuồng ở âm đạo khô ráo của nàng ma xát, trầy da đổ máu, màu máu đỏ tươi thâm xuống chăn, chống đối không ngừng làm đỉnh đầu của nàng bị va chạm đụng vào đầu giường, phát ra tiếng vang –thùng thùng–, không chút nào thương tiếc.

Có lẽ là một đoạn thời gian dài không làm tình , nàng thực mau liền bị đau đến ngất đi, Liễu Quý Xuyên nắm tóc nàng lên, muốn nàng mở to mắt ra nhìn hắn, động tác dưới thân vẫn không ngừng, tròng mắt che kín tơ máu, hỏi nàng vì sao không thể nghe lời.

“Còn muốn tôi phải làm như thế nào ! Cái gì cũng đều cho em, có phải em một hai muốn phải đem mạng tôi cho em , để tôi chết, em mới bằng lòng yêu tôi phải không, Tần Thục!”

Bọn họ dùng nửa đời người tra tấn nhau, nếu ai cũng không chiếm được đồ vật mà mình muốn, vậy tra tấn vĩnh viễn sẽ không kết thúc, hắn cái gì cũng không sợ, cho dù là chết, cũng muốn chết chung một chỗ với nàng.

Bình luận

Để lại bình luận