Chương 140

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 140

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Đỗ Yểu Yểu nới rộng hai cánh môi ra rồi nhắm cái miệng nhỏ đỏ bừng ngay quy đầu của hắn. “Bạch!” một tiếng, nàng ngồi xuống.
“Căng quá…”
Tiểu huyệt đói khát đã được lấp đầy, thịt non ở cửa mình siết chặt phần gốc côn thịt. Nàng rên khe khẽ như tiếng mèo con.
“Bà xã khít quá, bên trong kẹp ta thật chặt…” Thẩm Giai tung nẩy hai trái vú sữa được bọc trong áo ngực đỏ, thì thầm.
“Không được nói…” Đỗ Yểu Yểu mắc cỡ mắng hắn.
Đôi mắt long lanh nước, quyến rũ đong đầy tình của nàng chậm rãi lướt qua mặt hắn, Thẩm Giai lại càng cương cứng hơn, thúc giục: “Bảo bối cưỡi ta đi…” Nói rồi hắn tóm lấy bầu ngực Đỗ Yểu Yểu.
“Nhẹ thôi, chàng đừng làm rách đó…” Đỗ Yểu Yểu thấy Thẩm Giai hối hả như thế thì vội vàng tháo gài lưng ra, sợ hắn làm hỏng đồ lót mới làm.
Hai trái bánh bao trắng non nảy trong lòng bàn tay, Thẩm Giai bèn xoa nắn chúng, ngón tay thì vân vê đầu nhũ một cách mạnh bạo.
Từng tia điện từ vú bắn xuống lòng huyệt, Đỗ Yểu Yểu đè lên đùi Thẩm Giai, lúc thì đưa đẩy hông qua lại, lúc thì phập phồng lên xuống.
Nàng tự làm nên muốn sướng như nào thì sướng như đó. Trước tiên, nàng chà xát quy đầu quanh lỗ huyệt một vòng, chờ thịt thà co rút lại và chảy nước mới dứt ra, sau đó từ từ ngồi xuống. Sự sung sướng tức thì như làn nước ấm đi vào cơ thể, quẩn quanh người nàng.
“Sướng quá…”
Nàng híp mắt lại, hưng phấn thốt.
Trán Thẩm Giai nhễ nhại mồ hôi, toàn thân hắn cũng trơn ướt, đôi mắt thì hừng hực lửa như muốn đốt cháy toàn bộ thân thể Đỗ Yểu Yểu.
Dao cùn mài thịt – một cách thức làm tình chậm rãi và thong thả. Đây chắc chắn là một sự tra tấn ngọt ngào đối với nam nhân.
Hắn muốn va chạm thật mạnh bạo, muốn giã vào lỗ huyệt ấy thật dữ dội nhưng thấy nàng đang tận hứng nên đành chịu đựng.
Thẩm Giai bèn dùng một tay nắn bóp vú nàng, một tay lần xuống dưới đè ép mồng đốc.
“A!” Đỗ Yểu Yểu hốt hoảng kêu lên, hơi vùng vẫy: “Chàng đừng sờ! Chàng đừng sờ mà…” Thế này nàng dễ ra lắm!
Thẩm Giai biết chứ, hắn dỗ dành nàng: “Bảo bối cứ cưỡi phần bảo bối đi, đừng để ý tới ta…”
“Chàng, chàng… Ta sắp chịu hết nổi rồi…” Đỗ Yểu Yểu nhấp mấy lần, hoa huyệt ngậm chặt lấy hắn.
Thẩm Giai xoa nắn mạnh hơn: “Chịu hết nổi thì để ta cưỡi nàng. Có qua có lại mới trọn tình phu thê.”
“Không không…” Đỗ Yểu Yểu rút ra một nửa, ngày một tiến tới gần cao trào: “Đã nói là do ta làm chủ rồi mà… Chàng không được nhúc nhích…”
“Bảo bối non tay hơn mà không cho ta hơn nàng à?” Thẩm Giai buông tay ra, nhân lúc nàng mất cảnh giác đồng thời bóp mạnh đầu vú và hột le của nàng.
“A!” Đỗ Yểu Yểu ngửa mặt lên thét chói tai, hai kích thích đến cùng một lúc đốt cháy khát vọng của cơ thể. Nàng thất thần ngồi co giật trên côn thịt.
“Lút cán rồi nè.” Thẩm Giai đâm vào hang động, có một dòng nước chảy lên quy đầu hắn.
“Sâu quá… Sướng quá…” Đỗ Yểu Yểu rưng rưng nước mắt, nghẹn ngào.
“Ngoan, cưỡi thêm vài lần nữa đi, nàng sắp đến rồi.” Thẩm Giai vỗ mông nàng.
Đỗ Yểu Yểu không thoát được cám dỗ ấy, lắc mông một cách say mê, rút ra một nửa rồi nuốt trọn tới gốc. Chỉ với mười mấy cái nhấp đã đưa nàng đến bên bờ cực lạc.
“Ông xã… A ư sắp đến rồi…”
“Mạnh hơn không nào?” Thẩm Giai hỏi.
Đỗ Yểu Yểu che miệng, nỗi sung sướng tới quá ồ ạt làm nàng rơi lệ: “Muốn, muốn… Ông xã đâm ta mạnh vào…”
Thẩm Giai nắm chặt gốc đùi nàng rồi thúc mạnh hông lên trên mấy phát. Đầu vú Đỗ Yểu Yểu nảy lên, eo ưỡn về phía trước thành hình vòng cung, tiểu huyệt bắn một tia nước ra rồi co giật, nằm nhoài xuống.
Quy đầu bị mắc kẹt trong tử cung đang co rút. Sau khi chờ nàng hoàn hồn, Thẩm Giai rút ra, chuyển Đỗ Yểu Yểu sang tư thế nằm quỳ rồi đè lên người nàng.
“Đừng, đừng vào từ phía sau mà…” Nàng kiều mị thút thít.
“Vào từ phía sau sẽ sâu hơn, dễ thụ thai.” Thẩm Giai sờ bụng nàng.
“Hức hức…” Đỗ Yểu Yểu không phản bác nổi, vùi mặt trong gối, mông thì chổng lên cao.
Thẩm Giai tỳ vào miệng huyệt, lợi dụng nước nôi lầy lội đâm thẳng vào trong tử cung.
“Sâu quá…” Hai chân Đỗ Yểu Yểu nhũn ra, suýt thì nằm xuống, may thay Thẩm Giai đã nhanh tay lẹ mắt nâng eo nàng lên.
Hắn đi từ chậm đến gấp rút, cọ xát thành huyệt hết lần này đến lần khác rồi quét qua điểm nhạy cảm. Mật dịch ứa ra khỏi miệng huyệt rồi chảy xuống đùi nàng, trông cực kỳ dâm đãng.
“Ông xã… A, ông xã…” Đỗ Yểu Yểu rên rỉ đứt quãng, người cứ đưa đẩy lên xuống vì bị đâm, tay quờ quạng tóm lấy màn gấm.
“Ta nghe Thái y bảo rằng, khi hành phòng phu thê phải cùng nhau âm dương giao hội thì mới là thời cơ tốt nhất để mang thai.” Thẩm Giai vừa giã nàng vừa thở dốc: “Nên hôm nay Yểu Yểu phải ráng chịu đựng, đừng ra ngay nhé, chờ ta bắn hẵng ra.”
“Ôi…” Đỗ Yểu Yểu khóc thút thít lắc đầu: “Ta không muốn, ta không muốn…” Chờ Thẩm Giai bắn chắc nàng nghẹn chết quá!
“Bảo bối…” Thẩm Giai nằm lên lưng Đỗ Yểu Yểu rồi liếm cắn gáy nàng: “Nàng không muốn sinh con cho ta sao?”
“Ta chịu không nổi đâu…” Đỗ Yểu Yểu tức thì khít chặt huyệt lại, nỗi đê mê vô bờ dội tới khiến nàng ngây ngất. Gáy vốn là nơi nhạy cảm, nay nó lại bị hắn đùa giỡn như thế khiến toàn thân nàng run rẩy, sắp không kìm nổi nữa.
“Sinh cho ta một Tiểu Yểu Yểu nhé bà xã.” Thẩm Giai năn nỉ, thân dưới đánh vào tử cung nàng hết lần này đến lần khác.
“Không được…” Đỗ Yểu Yểu mở to mắt, nàng sắp bay lên mây rồi: “Ta sắp, ta sắp ra…”
“Không được!” Thẩm Giai lập tức rút côn thịt ra rồi cắn cần cổ tuyết trắng của nàng: “Chờ ta bắn đã.”
“Ông xã…” Đỗ Yểu Yểu vểnh mông lên cầu xin: “Cho ta đi mà… Chàng mau bắn đi chứ…”
“Nàng hối hả như thế thì sao ta bắn được đây?” Thẩm Giai cắm vào, quy đầu ma sát vách thịt non trong tử cung.
“Cứu với…” Cảm giác sắp cao trào lại tới, Đỗ Yểu Yểu cố gắng nhịn xuống, nịnh nọt thốt: “Ca ca làm ta… làm Yểu Yểu… làm chết Yểu Yểu đi… Ư ư a…”
“Nhỏ yêu tinh này!” Thẩm Giai thầm mắng, tát mông nàng mấy cái rồi nhắm vào tử cung mà đâm.
“Sắp, sắp…” Mái tóc dài của Đỗ Yểu Yểu hất về phía trước.
Thẩm Giai kéo eo nàng dập mạnh lên côn thịt. Một chút nước chảy ra khỏi tiểu huyệt rồi ngừng lại ngay. Đỗ Yểu Yểu đau khổ khóc: “Ta nhịn không nổi nữa, sắp ra rồi…”
Thẩm Giai kề bên tai nàng, thấp giọng dụ dỗ: “Gọi ca ca mấy lần nữa đi.”
“Ca ca! Ca ca!…”
Đỗ Yểu Yểu như tắt tiếng, Thẩm Giai mạnh mẽ giã thêm mười mấy cái, rồi một luồng nhiệt nóng hổi bắn xối xả vào tử cung nàng.
“Cao trào được rồi bà xã…”
Không cần hắn nói, thân thể nàng đã phản ứng nhanh hơn. Vô số pháo hoa bùng nổ trong đầu nàng, tiểu huyệt chảy nước ồ ạt như không cầm được.
“Nhiều nước thật…” Hắn thở hắt ra.
Đỗ Yểu Yểu nhổm người dậy, sợ hãi từ chối: “Không làm nữa, không làm nữa…”
Thẩm Giai đè nàng nằm đàng hoàng lại, lót một chiếc gối bên dưới cho nàng rồi đè lên lần nữa: “Một lần không sinh Tiểu Yểu Yểu được đâu, ngoan, lần nữa nào…”

Bình luận

Để lại bình luận