Chương 141

:
Bạn nhỏ Giang Chi Chi mang tính lựa chọn đeo bám lấy ba, hoặc lựa chọn đeo bám lấy mẹ.
Nếu Giang Ngộ đi ra ngoài chơi, cô bé nhất định sẽ bám lấy Giang Ngộ, nhưng nếu mẹ cô bé gọi điện ở nhà, cô bé nhất định sẽ bám dính Lục Chi.
Cô bé chính là thích ôm đùi cô khi cô đang nói chuyện điện thoại, như con gái ngoan của mẹ vậy đó.
Lục Chi không có cách nào tách cô bé ra, dù sao thì cô bé rất giỏi chuyện đeo bám và cứ ôm lây Lục Chi.
Lục Chi cứ mặc kệ để cô bé ôm lấy và gọi điện thoại.
Lục Chi hôm nay nói chuyện điện thoại với cô bạn thân, chủ yếu là do bạn thân cô gần đầy mới trở về, muốn hẹn cô đi tắm suối nước nóng.
Không phải vừa hay cô được nghỉ phép sao, nên hai người có thể đi nghỉ ngơi thả lỏng, hơn nữa suối nước nóng cũng ở gần đây.
Lục Chi đã lâu không đi chơi nên muốn bỏ mặc chồng con mà đi.
Vì vậy, cô đã hứa là được ngày mai họ sẽ cùng nhau đi suối nước nóng, để Giang Ngộ giữ con, vừa hay ngày mai là cuối tuần.
Cái lỗ tai nhỏ nhắn của Giang Chi Chi rất là nhạy, tuy rằng tuổi còn nhỏ cô bé không biết suối nước nóng là gì, nhưng cô bé biết mẹ nhất định là đi ra ngoài chơi, không đưa cô bé đi cùng, vì vậy Giang Chi Chi đã mách lẻo với Giang Ngộ khi anh trở về.
“Mẹ muốn, muốn đi tắm suối nước nóng.”
Giang Ngộ thay dép lê, vừa nghe lời này liền nhìn về phía Lục Chi: “Ngày mai em định đi tắm suối nước nóng sao?”
Lục Chi nhìn cô tiểu trà xanh tinh ranh này liền biết cô bé nghe lén chỉ đơn giản như vậy mà.
Lục Chi giải thích: “Đúng vậy, mai em đã hẹn với cô bạn thân của em đi cùng nhau, đến khu du lịch nghỉ dưỡng gần đó tắm suối nước nóng, nên ngày mai anh gữ Giang Chi Chi nhé.”
Giang Chi Chi nghe vậy liền ôm đùi Giang Ngộ chớp chớp mắt nói: “Chi Chi, Chi Chi cũng muốn đi, ba cũng vậy.”
Lục Chi cực lực phản đối: “Không được, ngày mai là mẹ đi với bạn thân, không cho phép hai cha con đi theo,hai cha con cứ ngâm mình trong bồn tắm ở nhà đi.”
Bằng không, sao nói Giang Chi Chi là cô tiểu trà xanh tinh ranh chứ, mới từng đó tuổi đã thể hiện rõ bản chất của trà xanh.
Bị Lục Chi nói thế, cô bé kêu Giang Ngộ bế, mở rộng vòng tay ra muốn được bế, vùi vào trong vòng tay của Giang Ngộ, co lại thành một cục nhỏ tủi thân: “Muốn, muốn đi, Chi Chi cũng muốn đi,mẹ không muốn Chi Chi nữa. ”
Lục Chi: “…”
Nói những lời này với giọng nói trẻ con rất dễ thương.
Chắc chắn rằng, bất kể đàn ông ở độ tuổi nào đều thích trà xanh, dù là trà xanh nhỏ hay trà xanh lớn, họ đều thích trà xanh.
Nghe vậy, Giang Ngộ liền thương xót nói với Lục Chi: “Dù sao cà nhà ba người chúng ta cũng chưa từng đi du lịch với nhau, hay là ngày mai chúng ta cùng nhau đi suối nước nóng?”
Lục Chi: “Không, em muốn ra ngoài một mình mà không có tiểu trà xanh Giang Chi Chi.”

Lục Chi đã đi cùng gia đình vào ngày hôm sau.
Cô không ngờ Giang Ngộ vì con gái có thể làm nhiều đến vậy, hôm qua anh đã gọi điện cho cô bạn thân hỏi có thể đổi thành chuyến du lịch gia đình không, hai bên gia đình đều đưa con đến đó.
Cô bạn thân cũng dễ tính, nói được thì gia đình hai bên cùng dắt con đi.
Vậy nên Giang Chi Chi có thể ra ngoài chơi, sáng sớm đã dậy, nhảy nhót lên người cô đòi thay quần áo rồi đi ra ngoài.
Lục Chi bị làm ồn tới bật dậy và thay quần áo của Giang Chi Chi.
Thay cho cô bé bộ quần yếm nhỏ.
Quần yếm thích hợp cho những bạn nhỏ mặc đi chơi, chúng thật sự rất đặc biệ và dễ thương.
Giang Chi Chi mang một chiếc túi nhỏ chứa đầy phô mai que.
Ở tuổi này, cô bé vẫn khá thích ăn phô mai que, ngoài ra cô bé mang thêm một ít kẹo, lần này đi nghỉ cuối tuần nên cô mang theo đồ cho hai ngày đi.
Lục Chi thậm chí đã chuẩn bị sẵn áo tắm, sinh thường nên tất cả đã dần hồi phục lại, bụng đã dừng lại ở đó, cơ thể cũng khá ổn.
Cô định mặc bikini và chuẩn bị luôn đồ cho Giang Ngộ.
Thậm chí, kể cả Giang Chi Chi cũng chuẩn bị một bộ đồ lặn thu nhỏ và rất dễ thương cho trẻ em, gia đình ba người lên đường.
Giang Chi Chi ngủ gật trên ghế trẻ em khi lên xe, thức dậy khi đến nơi, xuống xe liền đòi ba bế.
Nhất định phải bế không là khóc.
Giang Ngộ bế cô bé, một tay xách vali đi vào nhận phòng.
Khách sạn nghỉ dưỡng suối nước nóng mà bạn thân của cô chọn nằm trong resort. Bên trong có sẵn suối nước nóng.
Lục Chi đã yêu cầu một dãy phòng dành cho gia đình.
Nó khá đắt, nhưng Giang Ngộ nói rằng nó rất đáng giá hiếm khi được đi chơi vì vậy anh đã chơi lớn mua cả căn hộ, bên trong khá lớn. Ngoài ra còn có hồ bơi suối nước nóng riêng, giá cả đắt đỏ.
Lục Chi đành lòng cầm lấy tiền lì xì của Giang Chi Chi để trả.
Bạn nhỏ Giang Chi Chi không biết gì về điều này.
Bạn thân và gia đình sẽ đến muộn hơn nên họ làm thủ tực nhận phòng trước rồi lên trước.
Lục Chi nhìn thấy Giang Chi Chi cô tiểu trà xanh tinh ranh này cứ bám dính lấy ba, liền cảm thấy phải trị cô bé mới được.
Sau khi lên lầu, cất va li vào và
Giang Chi Chi chỉ đứng đó và suy nghĩ.
Đúng lúc này, Lục Chi kéo Giang Ngộ qua, để anh ngồi trên sofa.
Sau đó cô ngồi trên đùi Giang Ngộ, nắm lấy khuôn mặt của Giang Ngộ, cố ý hôn anh: “Chồng ơi, hôn đi.”
Lục Chi cố ý ngồi lên đùi Giang Ngộ và cố ý làm nũng cho Giang Chi Chi thấy, Giang Chi Chi chưa bao giờ nghĩ rằng Lục Chi lại làm thế, nên đã mở to con mắt với vẻ mặt ngây ngốc đứng bên cạnh mà nhìn Lục Chi và Giang Ngộ gần gũi nhau.
Giang Ngộ cũng không ngờ cô lại đột ngột làm như vậy, động cũng không dám động, cứ thế ngồi yên tại chỗ.
Để Lục Chi ôm mặt và hôn anh tùy thích.
Giang Chi Chi nhìn Lục Chi, vẻ mặt khó hiểu trở nên tức giận, cô hét lên như vịt: “A—-”
Sau đó tức giận nằm trên mặt đất, che mặt giả khóc, đừng có mà giành ba với cô bé mà!
Woo woo khóc đã, nằm trên mặt đất và lăn lộn làm mình làm mẩy.
Nhìn thấy bộ dạng trà xanh của con gái mình, Lục Chi cảm thấy đúng là bích loa xuân kiếp trước chuyển thế đây mà.
Giang Chi Chi tức giận đến mức chỉ biết nằm trên mặt đất, không ngừng khóc hu hu.
Giang Ngộ là cứ khăng khăng phải đi qua dỗ dành cô bé và ôm Giang Chi Chi lên, sau khi thành công Giang Chi Chi mới nín khóc và cười rất vui vẻ, ôm lấy ba, biểu cảm tủi thân bẹt môi mà nhìn Lục Chi.
Lục Chi tức giận đi tới, vỗ vỗ vào mông của Giang Ngộ, nếu như đánh vào cái mông của tiểu trà xanh tinh quái này, tiểu trà xanh nhất định sẽ mách lẻo càng thêm đáng thương, nên đánh Giang Ngộ thì tốt hơn.

Đυ. âʍ ɦộ tại suối nước nóng.
Gia đình ba người dọn dẹp bên trong được một lát, hai tiếng sau, gia đình cô bạn thân cũng tới làm thủ tục nhận phòng nên cùng nhau đi xuống suối nước nóng dưới lầu.
Khi Lục Chi thay bộ bikini, biểu cảm của Giang Ngộ nhìn thấy cô như vậy đủ sáng tỏ, nó gượng gạp làm sao.
Mặc dù là cuối tuần, nhưng người đến đây cũng khá ít, có nhiều loại suối nước nóng, của nam và của nữ được tách biệt ra.
Cũng có kiểu hỗn hợp.
Giang Ngộ có thói quen sạch sẽ, tự nhiên không thích ngâm cùng với mọi người, mãi không chịu xuống tắm, Giang Chi Chi được di truyền cái gì không hay, nhưng lại thừa hưởng thói quen sạch sẽ của ba mình.
Cô bé thường lăn lộn ở nhà, không sợ bẩn đủ thứ, hễ thấy người ở suối nước nóng là cô bé không dám xuống, đành chịu, Lục Chi chỉ có thể dắt họ lên lầu để ngâm mình trong hồ bơi suối nước nóng riêng trong phòng mình.
Sau khi lên lầu, Lục Chi cảm thấy có điều gì đó không ổn, liền hỏi Giang Ngộ: “Không đúng lắm, Giang Ngộ, anh nói với em rằng anh mắc chứng nghiện sạch sẽ, lúc trước anh về nông thôn trên người đầy tro bụi, bùn đất, sao anh không nói anh nghiện sạch sẽ? Có phải anh thấy em mặc bikini nên không muốn em ở dưới đó và gọi em lên dậy. ”
Nghe vậy, Giang Ngộ cảm thấy có chút chột dạ, vội vàng bế Giang Chi Chi đi vào tắm suối nước nóng.
Thấy bộ dạng chột dạ của anh,Lục Chi hiểu ra, chẳng trách vừa đi xuống một hai phút đã nói không bản thân không xuống được, phải lên lầu ngâm trong suối riêng.
Anh chỉ không muốn cô bị người khác nhìn thấy tỏng bộ đồ bikini.
Giang Ngộ đeo một chiếc vòng bơi nhỏ cho Giang Chi Chi và để cô bé bơi như một con vịt trong một vòng bơi.

Bình luận

Để lại bình luận