Chương 145

Một tay Ôn Giản ôm chặt lấy eo thon của người phụ nữ, tay kia từ mông xuyên vào giữa hai chân, ngón tay nắm lấy vải nội y kéo qua kéo lại, vải bông xoa xoa hết lần này đến lần khác cọ xát vào miếng thịt lồi ra, miệng lỗ chẳng mấy chốc đã tiết dịch…
Ôn Giản dùng ngón tay thăm dò âm hộ ướt át, rút tay cởi cúc quần tây, quần lót bị kéo xuống, dương vật đỏ bừng đột nhiên nhảy ra ngoài, bởi vì quá kích thích, đỉnh đầu nhanh chóng tiết ra chất nhờn, đồng thời “bốp” một tiếng, nó đập vào bụng dưới của Quý Tang, nhiệt độ nóng như thiêu đốt khiến cô kinh ngạc kêu lên, cơ thể theo bản năng lùi về phía sau để trốn, lý trí duy nhất còn sót lại nhắc nhở cô rằng không thể ở đây.
Đôi môi đỏ mọng ẩm ướt của cô hơi hé mở, đôi mắt đen mê mang, nhỏ giọng nói: “Ôn Giản… ở đây, sẽ bị nhìn thấy…”
Do đặt vô-lăng ở ghế lái nên không gian nhỏ đến đáng thương.
Ôn Giản kéo ghế ngã về sau, cả người gần như nằm ngửa ra, dùng lòng bàn tay nâng mông cô lên, thậm chí còn không cởi quần lót, chỉ dùng ngón tay móc ra, rồi ấn dương vật của mình vào cái lỗ ẩm ướt của cô, đẩy eo lên, rồi đỡ cô ngồi xuống: “Bộp” một tiếng, cả gốc thụt hẳn vào, thẳng đến tim.
Không có màn dạo đầu, quy đầu khổng lồ trong nháy mắt căng ra mấy tầng nếp gấp đến cực hạn, thịt tươi non mềm trong đường hầm cảm nhận được sự xâm nhập của cự vật, tuyệt vọng co rút, giống như vô số cái miệng nhỏ nhắn mút lấy dương vật thô to, thậm chí gân trên người cũng không chừa, Ôn Giản hưng phấn hừ một tiếng, gân xanh trên trán nổi lên, hô hấp càng thêm gấp gáp…
Khoái cảm hòa lẫn vào nhau.
Ôn Giản bị quấn chặt, Quý Tang cũng bị đâm đến mức ngửa cổ hét lên, thở hồng hộc, cái miệng nhỏ nhắn mở ra nới lỏng lối đi chật hẹp để chứa vật khổng lồ của anh, sự sung mãn quá mức khiến lưng cô chịu không nổi mà tê dại, eo không kìm nổi mà ngã về phía trước, đôi tay nhỏ bé bất lực chống đỡ trước ngực người đàn ông, cổ áo của chiếc váy này hơi thấp, bình thường Quý Tang sẽ chọn áo ngực có cúp lớn hơn một chút nếu cô mặc nó.
Nhưng hôm nay vội ra ngoài, chiếc áo ngực bên trong chỉ che được một nửa bộ ngực, khi cô dùng hai tay chống xuống, bộ ngực trắng nõn và non nớt của cô vừa lọt vào tầm mắt của Ôn Giản, ép thành một đường rãnh sâu và quyến rũ.
Ôn Giản ôm cô đẩy xuống, thấp giọng thì thào: “Ngoan, nằm sấp xuống một chút, người khác sẽ không thấy được.”
Quý Tang chống hai tay qua hai bên người đàn ông, hơi thở nóng hổi từ miệng Ôn Giản phả vào ngực cô, củi đầu ngậm lấy một miếng thịt ngực, dụi cằm kéo nó ra khỏi chiếc váy và áo nịt ngực cản trở, dùng lưỡi mút, hai tay giữ lấy mông, chưa kịp quen hông đã đưa đẩy lên xuống kịch liệt, phần thịt bốc lửa hầu như lần nào cũng vùi vào chỗ sâu nhất, ba nhanh ba chậm, sâu và đơn giản, đập thật mạnh, từng ngụm nước ép ùng ục, nước bắn ra khắp nơi…
Vốn dĩ, tư thế nữ trên nam dưới sẽ càng gây áp lực lớn hơn cho dương vật, cộng với màn dạo đầu không đủ, đến mức khiến cho da đầy Ôn Giản vì bị đâm chặt mà tê dại, cổ họng không kìm được mà phát ra tiếng rên rỉ.
“Ư ư a… A a a a… Ha… Sâu quá… Chậm chút…” Quý Tang cắn môi, trong họng phát ra tiếng rên rĩ như khóc, cả người bị anh đẩy tới đẩy lui, bộ ngực trắng nõn như đậu phụ không mặc quần áo dập dờn trong không khí, Ôn Giản thè lưỡi theo làn sóng lăn tăn của chúng mà liếm láp qua lại, cả hai vú đều bị dính nước liền run rẩy trong không khí lạnh.
Khoái cảm dâng trào xông thẳng lên trán, toàn thân cô mềm nhũn, hai cánh tay chống đỡ không nổi, ngã vào trong lòng người đàn ông, đầu vùi vào cổ anh, bất đắc dĩ kêu lên: “Mỏi quá… U ư ư… Chậm lại…”
Vừa lúc đó, có ánh đèn chiếu tới.
Quý Tang bị ánh đèn làm cho sợ hãi, lưng run lên, hai chân vô thức kẹp chặt lại, hai tay nhỏ bé đặt lên ngực người đàn ông, lo lắng nói: “Đừng cử động… có người.”
Ôn Giản thô bạo đút dương vật vào chỗ sâu nhất rồi đột ngột dừng lại.
Ánh đèn xẹt qua, bánh xe và mặt đất phát ra tiếng phanh gấp, ánh đèn chậm rãi nhấp nháy, chiếc xe dừng lại ở đối diện bọn họ.
Tim Quý Tang đập thình thịch, cô nằm trên người Ôn Giản không dám động đậy, nhưng anh dường như cố ý làm vậy, dương vật to lớn của anh nẩy lên chạm vào nơi nhạy cảm trong âm đạo của cô.
“Ưm… Đừng… Nhúc nhích…”
Môi và lưỡi của Ôn Giản bao phủ vành tai của cô, đầu lưỡi liếm nhẹ: “Không nhúc nhích.”
Còn nói là không nhúc nhích.
Lại đến rồi…
“Ưm… Ha…” Quý Tang hạ thấp giọng, rên một cách yếu ớt, buộc dương vật của Ôn Giản lại sưng lên trong đường hầm và nảy mạnh.
Ôn Giản giữ chặt mông cô, đưa đẩy qua lại, môi hoa và dương vật dính quá chặt, khi anh di chuyển một chút, gốc thịt cọ vào âm vật, quần lót chưa cởi ra cũng cọ xát vào đó, không gian yên tĩnh trong xe ngay lập tức tràn ngập âm thanh cọ xát chậm rãi này.
“Ừm ư ư…”
Da đầu Quý Tang tê dại vì kiểu cọ xát này, chưa được hai lần âm vật cô liền đạt cực khoái, cô cắn môi thút thít, nước mắt ở khóe mắt đọng trên mặt, âm đạo lập tức co giật với tần suất cao, bên dưới chảy nước khắp nơi dọc theo mối nối giữa hai người, quần ướt sũng…
“Uhmm…” Ôn Giản bị thủy triều làm mất cảnh giác, thở hổn hển, trách: “Thả lỏng… đừng siết chặt như vậy.”
Người đậu xe ở phía đối diện có lẽ là một tay mới, chậm rì lâu như vậy vẫn chưa đậu xong.
Dưới sự trợ giúp của ánh đèn, Quý tang nhìn người đàn ông đang đắm chìm trong sự sung sướng với đôi mắt ngấn lệ, khẽ cười: “… Rất thoải mái?”
Ôn Giản nhướng mày nhìn cô, xem như khen thưởng hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của cô: “Thoải mái.”
Quý Tang thở hổn hển nói: “Ôn Giản, em muốn làm cho anh thoải mái hơn…”
Quý Tang nhẹ nhàng cử động, vừa mới đạt cực khoái, hai chân cô mềm nhũn, nâng cặp mông thanh tú của cô lên.

Bình luận

Để lại bình luận