Chương 146

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 146

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Mấy người đều sửng sốt, nghe được là thanh âm của Lam Đà, Đàm Lam cách cửa gần nhất, nhanh chóng mở cửa đi vào, liền nhìn thấy hắn cuộn mình trên giường, ôm thân dưới đau đớn không nói nên lời gào thét, Vân Tô Tô ngồi ở một bên, trong tay còn cầm thứ gì đó.

“Chuyện gì xảy ra vậy?”

Gương mặt hắn đỏ bừng, giận dữ trừng mắt nhìn người trước mặt, “Mẹ nó em dám lấy dầu gió bôi lên gà trống của lão tử, em không muốn sống nữa hả!”

Nói xong hắn liền đưa tay tóm lấy cô, Vân Tô Tô thét chói tai ném đồ trong tay xuống, chạy một mạch đến cửa, trốn sau lưng Đàm Lam, trong miệng còn lẩm bẩm có hay không.

“Tôi không có, không… Thực sự không. ”

“Không có cái chết tiệt! Mẹ nó tôi phải thao chết em!”

Quý Đỗ từ phía sau kéo Vân Tô Tô, nhìn hắn đau không nói lên lời, “Được rồi, lần trước cậu cũng lấy dầu gió bôi lên người cô ấy mà, coi như huề.”

“Mẹ nó tôi phải thao chết em! Đau chết lão tử, mẹ kiếp! ”

Nhìn bộ dạng khó chịu kia của hắn, Đàm Lam nói, “Hay là tôi lấy nước cho cậu nhé?”

“Cút!”

Lam Đà mấy lần đau muốn véo cô, lại bị Quý Đỗ ngăn cản, dương vật nóng như lửa đốt, sau khi tiêu sưng xong lại cảm giác không cương nổi, cuộn tròn trên giường vùng vẫy trong tuyệt vọng, hắn không thể đánh mất lòng tự trọng của người đàn ông.

Vân Tô Tô kéo Đàm Lam nói, “Tôi muốn ngủ với anh. ”

Lam Đà vừa nghe liền tức giận, “Mẹ nó em buổi trưa còn nói ngủ với lão tử, hiện tại lại muốn ngủ với hắn? Em ngủ với tôi, chỉ là muốn trả thù tôi phải không? Đàm Lam, cậu đừng tin lời cô ấy, lúc cậu ngủ cô ấy sẽ bôi dầu gió lên gà trống của cậu đó.”

“Vậy cũng là cậu đáng đời, lúc trước ai làm như vậy trước?”

Vân Tô Tô dang tay ra trước mặt hắn muốn ôm, trong lòng hắn đột nhiên nổi lên một luồng nhiệt, không nói hai lời ôm cô lên.

“Đi ăn cơm trước, cơm nước xong đi ngủ.”

Trịnh Nghị đứng ở cửa, ánh mắt nhìn hành động của bọn họ, cái gì cũng không nói, biểu tình trên mặt đã nói rõ tâm trạng của hắn ta.

Hứa Tân đi ngang qua bên cạnh hắn, đột nhiên mỉm cười.

“Người nào đó ghen tị, thật đáng thương, ôm một cái cũng không cho.”

Trịnh Nghị ngược lại trừng mắt nhìn hắn một cái, “Vậy cô ấy cho cậu sao? ”

“Dù sao cũng không cho cậu a.”

Đàm Lam lọc xương cá bỏ vào trong bát cho cô, Trịnh Nghị cũng không cam lòng yếu thế lọc cho cô, cũng bỏ vào trong bát của cô, chẳng mấy chốc đã chất đầy nửa bát.

Cô vùi đầu ăn, Đàm Lam lại gắp thịt cá đưa tới, Vân Tô Tô hướng hắn há miệng, rất tự nhiên đút vào miệng cô.

Quay người lại, Trịnh Nghị ở đối diện cũng đưa thịt cá đến bên miệng cô, “Ăn!”

Dưới con mắt của mấy người, cô không há miệng, còn lắc đầu.

“Muốn ăn thịt của chủ nhân Đàm Lam.”

“Của lão tử có độc hả? Tại sao em không ăn thịt của tôi!”

Biểu cảm hắn quá đáng sợ, như bị bắt nạt một trận, nước mắt cô liền rơi xuống, hít mũi sợ hãi cúi đầu.

“Quát cô ấy làm gì! Trịnh Nghị cậu có tật xấu gì hả? Không ăn thịt cá của cậu thì thế nào? Nói chuyện hẳn hoi đi.”

Hắn chửi thề một tiếng, buông đũa đứng dậy rời đi.

Vân Tô Tô Trì ngồi bất động rất lâu, Đàm Lam đút đồ cho cô cũng không ăn.

Hứa Tân rất kinh ngạc, “Giận dỗi rồi sao? Em là người đầu tiên dám làm cho Trịnh Nghị tức giận đến nói không nên lời đó.”

Cô lắc đầu, căng thẳng nắm chặt nắm đấm, “Chủ nhân, anh ấy, sẽ đánh tôi.”

“Không ai đánh em cả, ăn cơm có được không?”

Cô vẫn không nhúc nhích, ngồi ở đó không nói lời nào, cũng không dám lắc đầu.

“Không ăn thì đi ngủ.”

Đàm Lam ôm cô lên, cô trần như nhộng, dán chặt vào lòng hắn.

Hai người trên bàn ăn không hẹn mà cùng buông đũa xuống.

Quý Đỗ đứng dậy, “Không có khẩu vị, không ăn nữa.”

Hứa Tân bĩu môi, cầm lấy ly nhấp một ngụm, nhìn thấy người từ trong phòng ngủ đi ra, đau đớn che lấy thân dưới, hỏi:

“Thế nào, vẫn còn sưng sao?”

“Cút! Hàng của lão tử vẫn rất tốt. ”

“Lúc cậu rên lên cũng đâu có nói như vậy.”

Hắn trầm mặt ngồi xuống trước mặt Hứa Tân, “Tôi cảm thấy cô ấy cố ý muốn tôi không thể cương nổi.”

“Sao cậu không nói cô ấy trả thù cậu?”

“Cô ấy đã đổ hết lên con hàng của tôi! Một lọ dầu gió không còn lại mấy giọt, không phải cố ý thì là cái gì? Ngay cả trứng của lão tử cũng không buông tha!”

Hứa Tân không lên tiếng buông ly xuống, nhìn cửa phòng khách bị đóng lại, đột nhiên cảm thấy một mùi chua chua.

Cô nhanh chóng ngủ thiếp đi, đôi mắt bất an không ngừng giật giật, rung tới lông mi mảnh khảnh.

Đàm Lam ôm cô, toàn thân không được tự nhiên, bàn tay kia đặt trên cái mông mềm mại của cô cũng không phản kháng, càng xoa nắn bộ ngực của cô ngược lại càng có thêm dục vọng.

Bên tai nghe tiếng hít thở vững vàng của cô, làm cho hắn nôn nóng bất an.

Chỉ là một giấc ngủ bình thường làm sao thỏa mãn được hắn, dương vật đã cứng lên.

Ấn bả vai cô, để cô nằm thẳng, tách hai chân ra, kéo quần lót xuống, hướng vào trong hai cánh môi âm hộ của cô, âm đạo chặt chẽ không ẩm ướt, hắn xoay tròn ngoài cửa mình không vào được.

Chọc qua chọc lại, trên trán khó chịu toát ra một tầng mồ hôi.

Không biết là phản ứng bản năng do điều giáo thân thể, hay là vốn đã dâm đãng như vậy, thế nhưng từ bên trong đã chậm rãi chảy ra ướt át, làm cho hắn căn bản không ngờ tới.

Dùng ngón tay chọc vào trong, lại móc ra, phát hiện thật sự là dâm thủy của cô, trong mắt hắn hưng phấn cực kỳ, liền đỡ lấy gậy thịt nhét vào trong.

“Ưm.”

Người nằm dưới thân phát ra một tiếng nghẹn ngào, toàn thân hắn nóng rực, kẹp chặt như thế, quả thực trời sinh dâm đãng.

“ Thật sảng khoái!”

Một nửa dương vật chìm trong mật huyệt, cô tựa hồ cảm giác được, chậm rãi mở mắt, vẻ mặt mê ly, nhìn khuôn mặt nhuốm màu tình dục của hắn, vô lực nằm dưới thân phát ra tiếng kêu ậm ừ.

Bình luận (0)

Để lại bình luận