Chương 148

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 148

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Sắc mặt Lại Chấn Liệt trầm xuống, ông lập tức đánh tay lái, chuẩn bị trực tiếp dừng xe vào trong lề đường.
Nhưng giây tiếp theo khiến hai người luống cuống, phanh lại vô dụng.
“Chết tiệt, thật sự động tay chân vào xe của chúng ta, xe chúng ta không dừng được, vô dụng,” Lại Hồng gào thét về phía điện thoại, lại ép buộc bắt mình cần phải bình tĩnh lại, ở kia nói: “Không vội, không vội, ba, trực tiếp kéo cần số P, kéo phanh tay, lốp xe đã bị khoá chặt, con cũng không tin còn không dừng lại được.”
Đầu điện thoại bên kia, Khương Yển nghe thấy giọng nói của Lại Hồng cũng đều nóng nảy muốn chết.
Lẽ ra anh phải nghĩ đến chuyện này trước tiên, đi gọi điện thoại cho Lại Hồng, như vậy anh ta sẽ không lái xe trên đường, không nghĩ tới chỉ chậm vài phút như vậy, nguy hiểm đã tới phút cuối cùng rồi.
Anh lại không dám tiếp tục nhìn điện thoại hỏi hiện tại tình huống như thế nào, chỉ sợ sẽ quấy rầy đến bọn họ tự cứu.
Anh Sài và Trần Vũ Hàm cũng nhìn Khương Yển đang nắm chặt di động trong tay, lo lắng không biết kế tiếp sẽ như thế nào.
Đầu dây điện thoại bên kia vang lên tiếng tất tất tác tác, cũng không biết rốt cuộc hai người đang làm gì, mãi sau cuối cùng cũng nghe được giọng nói của Lại Hồng truyền ra: “Dừng lại, chìa khóa cũng rút ra rồi, mụ nội nó, suýt nữa đã bị hù chết, may mắn anh nhắc nhở sớm, tôi và ba tôi cũng mới lái ra khỏi công ty không bao xa, phía trước có một đèn đỏ, cho nên tốc độ xe cũng chưa lái nhanh, phát hiện sớm, cũng dễ dàng xử lý.”
Khương Yển nhẹ nhàng thở ra, thật sự là may mắn.
Anh ngẩng mặt lên, nhìn về phía Trần Vũ Hàm và anh Sài đều thở dài nhẹ nhõm một hơi, vừa định nói làm cho bọn họ đi bên đường chờ một chút, bây giờ anh sẽ đi đến đấy tìm bọn họ thì đột nghe “rầm” một tiếng vang lớn, tiếp theo là tiếng hét tê tâm liệt phế của Lại Hồng: “Ba!”
Giọng nói này nghe thật thê lương như vậy, nháy mắt làm cho người lông tơ dựng đứng, đoàn người vừa mới thở dài nhẹ nhõm một hơi khóe môi đều cứng đờ.
Điện thoại bị cắt đứt, Khương Yển gọi lại lần nữa cuối cùng cũng không liên lạc được, điều này làm cho người lo lắng có chút mất phương hướng, vẫn là chậm một chút, anh Sài phản ứng trước tiên, chạy về phía chiếc xe của mình ở bên kia, nói: “Mới vừa rồi không phải nói ở gần công ty mới của em hay sao? Chúng ta lái xe chạy qua nhìn xem có thể tìm được người hay không?”
Khương Yển cất bước chạy theo anh Sài, Trần Vũ Hàm dốc hết toàn lực chạy vội theo, nhưng chậm một bước, Khương Yển và anh Sài đều đã kéo cửa xe lên, anh cách cửa sổ xe nhìn cô một cái, Trần Vũ Hàm nhìn dáng vẻ anh nôn nóng lo lắng, lập tức vẫy vẫy tay nói: “Anh để cho anh sài trước mang theo anh đi qua, sau đó gọi điện thoại cho em, em sẽ tới tìm các anh, yên tâm đi, nhất định sẽ không có việc gì đâu.”
Cô chỉ gặp Lại Chấn Liệt và Lại Hồng một lần, nhưng vội vàng như vậy cô cũng biết, hai cha con họ rất tốt, cũng đặc biệt tốt với Khương Yển.
Trong thế giới mà lợi ích được liên kết với nhau này, có người có thể trọng dụng và chia lợi nhuận nhiều như vậy với người xa lạ chỉ vì một lý do trân trọng tài năng, tình huống như vậy thật sự rất nhỏ.
Không thể nói bọn họ là may mắn, có lẽ nên coi đó là cha con Lại Chấn Liệt thiện tâm.
Trần Vũ Hàm nhìn xe anh Sài lái đi xa kia mới nhanh chóng gọi một chiếc xe.
Chờ cho đến khi cô hẹn được xe lại đây, lúc chuẩn bị lên xe chạy về phía công ty của Khương Yển thì nghe thấy điện thoại của anh Sài gọi tới nói để cô đi đến bệnh viện.
Cô cảm thấy mọi chuyện bây giờ càng trở nên tồi tệ, cẩn thận hỏi một tiếng mới biết được anh và Khương Yển đi đến nửa đường thì Khương Yển liên lạc được điện thoại của Lại Hồng, biết được Lại Chấn Liệt xảy ra chuyện, hiện giờ mới lên xe cấp cứu tới bệnh viện, tình huống cụ thể còn không rõ ràng lắm, nhưng tình huống của Lại Chấn Liệt rất không tệ là được rồi.

Bình luận

Để lại bình luận