Chương 148

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 148

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

“Không phải chỉ muốn ăn thứ này sao? Liếm tiếp đi, để cho tôi bắn ra và cung cấp cho em ăn ngon.”

Vân Tô Tô lại nhét quy đầu vào miệng một lần nữa, cứ như vậy rút ra cắm vào cho đến khi miệng đau nhức, đầu lưỡi cũng tê dại, liên tục mút vào dương vật lớn, liếm láp sáng láng bằng chính nước bọt của mình.

Đại khái khoảng mấy trăm lần, tốc độ của cô càng ngày càng chậm, dần dần mệt mỏi, Đàm Lam bỗng nhiên giữ chặt đầu cô, nắm lấy một nắm tóc, Vân Tô Tô đột nhiên dừng lại, biết hắn muốn bắn liền há miệng to hết mức, tránh cắn vào dương vật.

Quả nhiên, một giây sau hắn liền hung hăng ấn cô xuống, dương vật mạnh mẽ đâm vào thực quản, cô mở to hai mắt, không kịp ho khan đã bị nhấc bổng lên rồi lập tức đè xuống.

Mạnh mẽ rút ra cắm vào, lặp đi lặp lại hơn mười lần, cổ họng bị đâm nóng bỏng, giống như bị chọc thủng lỗ chỗ, nước mắt chảy ra dữ dội, dương vật co giật hai cái rồi bắn vào trong thực quản của cô.

Đàm Lam bắn xong mới buông cô ra, Vân Tô Tô ho khan, hắn mặt không chút thay đổi hỏi, “Sảng khoái không? ”

Cô gật đầu, khàn giọng khóc nói, “Cảm ơn chủ nhân ban thưởng tinh dịch, cảm ơn chủ nhân.”

Nội tâm trống rỗng vẫn rất trống rỗng, cũng không có bởi vì bắn ra làm cho dục vọng cảm thấy thỏa mãn, nhưng lại nhìn thứ trong háng mình chậm rãi không còn hứng thú mềm nhũn.

Đàm Lam căng môi thở dài, “Vậy thì ngủ đi.”

Vân Tố Tố sụt sịt nói, “Tôi muốn uống nước tiểu của chủ nhân, xin chủ nhân ban thưởng.”

Đàm Lam đè đầu cô xuống gối, ngũ quan trên mặt cô bị dùng lực làm cho biến dạng, giọng điệu của hắn phẫn nộ cảnh cáo.

“Mẹ nó em đừng chọc tôi! Tôi để em ngủ, ngủ cho tôi! ”

“Dạ, thực xin lỗi. Tôi xin lỗi.”

Ngày hôm sau tỉnh lại, quả nhiên ánh mắt cô đỏ lên, cổ họng cũng khô khốc khàn khàn đến mức không thể nói chuyện bình thường.

Không cần nghĩ cũng biết là ai làm, Đàm Lam tiếp nhận một đám ánh mắt dò xét, cúi đầu ăn cơm một cách tự nhiên.

“Là cô ấy quyến rũ tôi trước.”

“Nói dối cũng nên bịa ra một chút lý do chính đáng chút có được không?”

“Không tin cũng được.”

Vân Tô Tô nắm chặt muôi, thanh âm khàn khàn nói, “Là tôi quyến rũ chủ nhân, tôi muốn ăn dương vật… nên quyến rũ chủ nhân cho tôi uống tinh dịch.”

Quý Đỗ cầm bánh sandwich chặn miệng cô lại, “Được rồi đừng nói nữa, tôi biết chuyện là như thế nào, không cần giải thích cho cậu ta, ngoan ngoãn ăn cơm đi.”

Đàm Lam cười một tiếng, cái gì cũng không nói.

Lam Đà ăn cơm được một nửa bát liền ăn không nổi, ném đũa xuống, ngửa ra sau, nhìn cô nói, “Nếu em thật sự quyến rũ cậu ấy, sao lại không đến an ủi tôi một chút? Con hàng của tôi suýt nữa vì em không cương lên được, em biết không? ”

Cô nhỏ giọng nói một câu xin lỗi, “Vậy tôi giúp chủ nhân liếm một lần. ”

Quý Đỗ nắm lấy cánh tay cô, “Ăn cơm đi! ”

“Ôi trời! Quý Đỗ, cậu đừng động đến cô ấy.”Lam Đà vỗ bàn, ngoắc ngoắc ngón tay với cô, “Nào, lại đây, tôi cho em ăn điểm tâm, bò qua đây giúp tôi liếm một cái, em đều khẩu giao cho Đàm Lam, lẽ ra cũng phải giúp tôi đi. ”

Đàm Lam nhíu mày, “Cô ấy khẩu giao cho tôi liên quan gì đến cậu? ”

“Tôi mặc kệ, tôi ghen tuông.”

Hứa Tân giật giật khóe miệng, một đám người đánh chết cũng không nói mình ghen, chỉ có hắn trắng trợn nói ra.

Vân Tô Tô nhìn hắn, Lam Đà cũng nhìn cô, cùng nhìn nhau không quá vài giây, cô liền quỳ xuống dưới bàn, bò về phía hắn.

Cái đầu nhỏ từ giữa hông hắn chui ra, Lam Đà cười cởi quần của mình ra, dương vật mềm xuống nhưng vẫn rất dài, cô vươn lưỡi nhỏ liếm liếm.

Hưng phấn kích thích, không bao lâu sau dương vật liền hoàn toàn cứng rắn, lần này Lam Đà cuối cùng cũng yên tâm, còn tưởng rằng thật thiếu chút nữa không thể cương được.

“Ngậm bao quy đầu đi.”

Sáng sớm ăn cơm mà cứ như vậy, mấy người trên bàn hoàn toàn không thèm ăn, đều nhìn chằm chằm dáng người dâm đãng khoả thân của cô.

Trịnh Nghị còn đang ở trong phòng ngủ còn chưa tỉnh, phỏng chừng nếu hắn nhìn thấy một màn này, biểu tình trên mặt kia khẳng định muôn màu muôn vẻ.

Lam Đà hít vào khí lạnh, giữ chặt đầu cô, “Thật là sảng khoái như thế, bao lâu rồi không làm còn nhớ rõ kỹ xảo, đúng là trời sinh tiểu dâm đãng, ăn ngon không? ”

Cô gật đầu mơ hồ.

Hắn ta cười điên cuồng, kéo đầu cô dập lên xuống, dương vật bị kẹt trong cổ họng, chỗ vốn bị thương, giờ phút này bị chọc đến đau nhức bỏng rát, nước mắt cô chảy càng nhiều.

Vân Tô Tô muốn mở miệng cầu xin tha thứ, lại bị chặn một câu cũng không nói nên lời, ngoại trừ hô hấp, hắn không cho cô bất kỳ cơ hội phản kháng nào, miệng thậm chí bị đâm tới nước miếng rơi xuống đất, hai chân cô quỳ mềm nhũn, mơ hồ run rẩy muốn nằm sấp xuống, dương vật thao miệng cô đến ngẩn người.

Bàn tay nhỏ bé nắm chặt thành nắm tay, thanh âm nôn ngược không ngừng phát ra, một bên có người nói hắn nhẹ một chút, Lam Đà không nghe, ngược lại làm càng ngày càng nhanh.

Mất đi khả năng suy nghĩ, cô không biết đã phải khẩu giao bao lâu, chỉ là đến cuối cùng hắn cũng không bắn ra trong miệng cô.

Thay vào đó hắn rút ra, lấy chiếc bánh sandwich cô vừa cắn, bắn tinh dịch màu trắng vào bên trong, dùng hai miếng bánh mì kẹp chặt, một lần nữa đưa đến bên miệng nàng.

“Há miệng, ăn cơm.”

Nước miếng theo khóe miệng không ngừng nhỏ xuống, cô há miệng thở hồng hộc hô hấp, ánh mắt rưng rưng quá mức mê người, Lam Đà trực tiếp đem bánh mì nhét vào miệng cô, nhìn cô cắn nuốt xuống.

Ăn vào thứ tinh dịch tanh nồng hoà quyên với bánh sandwich mềm mại, nhai đi nhai lại trong miệng, mỗi vị giác đều nếm thử đầy đủ hương vị.

“Ngon không?”

“Ngon. Ngon, cảm ơn chủ nhân đã ban thưởng. ”

Lam Đà cười hài lòng, hung ác trả lời, “Đừng khách khí. ”

Bình luận (0)

Để lại bình luận