Chương 15

Mặc dù Tô Du đã sớm lùi một bước nhưng vẫn bị Tần Tử Mạt bắn nước tiểu màu vàng lên áo sơ mi trắng. “Dì Tô…” Tần Tử Mạt đắm chìm trong cơn cực khoái, mơ hồ khẽ gọi tên Tô Du.

“Sao thế?”

Tô Du cúi đầu hôn lên trán Tần Tử Mạt, dịu dàng hỏi cô.

“Dì có thể hôn em không?” Sau khi Tần Tử Mạt đạt cao trào, mắt cô ngập nước, đó là thời điểm phù hợp để thể hiện sự dịu dàng, tại sao Tô Du không hôn cô?

Trong lòng Tần Tử Mạt vừa khổ sở vừa chua chát, cô cố ý cầu mong Tô Du một nụ hôn.

Những giọt nước mắt lớn lấp đầy hàng mi của cô như lên án sự bất bình và bất công mà cô phải chịu đựng, thật đáng yêu. “Được.” Tô Du hiểu tâm tư của Tần Tử Mạt, lòng cô mềm mại đến mức đặt lên môi Tần Tử Mạt một nụ hôn vô cùng dịu dàng, giống như hôn lên những cánh hoa mỏng manh quý giá nhất trên đời.

Cô chỉ đơn giản dùng môi mình chạm, xoa và mút lấy đôi môi của Tần Tử Mạt.

So với sự mạnh mẽ cô dùng để trêu chọc huyệt đạo, Tô Du lúc này dịu dàng đến mức có thể vắt ra nước.

Tô Du âu yếm hôn cô, như thể cô là con của mình vậy.

Tần Tử Mạt cứ thế rơi nước mắt, trong lòng dâng lên một nỗi phiền muộn không tên, mùi hương của Tô Du vương vấn trước mũi cô, cô say mê nhắm mắt lại, đắm mình trong hương thơm dịu dàng, trong một nụ hôn mộng mơ.

“Nhóc con…” Tô Du khẽ thở dài, nhẹ nhàng hôn lên khoé mắt rồi đến những giọt nước mắt trên gò má Tần Tử Mạt, sau đó hôn lên môi cô.

Chóp mũi của họ cọ vào nhau, quấn quýt đắm say nhưng cũng đầy thận trọng.

Hai chùm hormone ngọt ngào hòa quyện tạo nên một luồng nhiệt nóng bức khiến nhiệt độ cơ thể tăng lên. “Ưm…” Tô Du hôn Tần Tử Mạt, sự nhạy cảm và kiêu ngạo của cô biến mất, cơ thể cô theo đó trở nên nóng bừng.

Cô cẩn thận lè lưỡi, đầu lưỡi nhẹ nhàng chạm vào khóe môi Tô Du.

“Nhóc không cần cẩn thận như vậy.”

Tô Du lập tức nhận ra sự thay đổi của Tần Tử Mạt, cô bắt lấy cái lưỡi run run đáp lại bằng nụ hôn nồng nàn.

Tô Du cạy ra khe hở giữa hai hàm răng Tần Tử Mạt, sau đó hung hăng đẩy lưỡi mình vào trong miệng Tần Tử Mạt quét một vòng, khuấy động mật ong tích tụ bên trong, cuốn lấy đầu lưỡi của Tần Tử Mạt như rắn nước. “Ưm ưm ưm” Tần Tử Mạt bị nụ hôn bất ngờ ướt át mãnh liệt kiểu Pháp làm cho choáng váng, quyền sở hữu miệng đã bị Tô Du cướp mất, một lúc sau chiếc lưỡi thơm tho của cô bị ép chơi đùa với Tô Du, nước bọt lấp lánh tràn ra từ khóe miệng, dâm đãng và xấu hổ.

Hơi thở của cả hai rối loạn, dục vọng trong cơ thể họ lại được đánh thức. “Ưm…” Tô Du mút lấy môi Tần Tử Mạt, thăm dò không gian ngọt ngào của đối phương, liếm vệt nước khả nghi trên khoé miệng Tần Tử Mạt. “Ưm… huhu…” Tần Tử Mạt tranh thủ lúc này nghỉ ngơi, nắm lấy cổ áo Tô Du, thở gấp.

Bình luận

Để lại bình luận