Chương 15

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 15

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Kim sắt

Sau khi lấp đầy bụng rồi thì nàng mới nhận ra thân thể có phần kỳ lạ, không hiểu sao động nhỏ và cúc huyệt hơi ngứa, giống như đang có sợi lông tơ mềm mại liên tục cọ xát vào vách hang nhạy cảm. Nàng khao khát được vật gì đó cắm vào, lấp đầy khoảng trống trong lối đi, xoa dịu cảm giác ngứa ngáy khó chịu. Nhưng chiếc quần trinh tiết cứng rắn kiên cố đã bao lấy toàn bộ mông nhỏ nên nàng chẳng thể dùng tay xoa dịu nơi đó.
Uống sữa của dược nô, vết thương bình phục hẳn, sức chiến đấu đã khôi phục như lúc còn trong thời kỳ hưng thịnh nên Nam Vực Vương chỉ mất vỏn vẹn một ngày đã đánh hạ thành Hạo Nguyệt, kết quả là Bạch Thiên Hoa bị thương còn chưa lành lại tiếp tục bị đâm một nhát, thành chủ thành Hạo Nguyệt biết mình đã đến bước đường cùng nên tự tử, thê thiếp và con cái của hắn ta có người tự sát, có người trở thành tù binh.
Ngày thứ hai chiếm được thành, Vương phái người truyền tin về lều vua, lệnh tất cả mọi người đang đóng giữ tại lều vua phải vào thành trong đêm, tất nhiên cũng bao gồm cả Khương Vãn Ly.
Vẫn là bốn tên thị vệ trước đó xách tay chân nàng giống như xách heo mẹ, nhốt nàng vào trong xe tù. Xe tù theo một đội xe đi một mạch về phía Bắc, chạy tiến vào thành Hạo Nguyệt.
Cả người Khương Vãn Ly được đám thị nữ cọ rửa sạch sẽ, bị giam trong lồng sắt, được bốn tên thị vệ mang tới đặt trước mặt Nam Vực Vương.
Chiếc lồng không khoá, Khương Vãn Ly mặc quần sắt nặng trịch, khó khăn bò ra.
“Nô lệ Ly, tới đây.” Nam Vực Vương đánh hạ thành Hạo Nguyệt, hôm nay đang vô cùng vui vẻ, vừa uống rượu ngon vừa thưởng thức màn biểu diễn dạy dỗ mỹ nhân.
Thành chủ thành Hạo Nguyệt có ba người như hoa như ngọc, mỗi người đều mang phong tình của một thiếu nữ chưa gả. Tứ cô nương Ngọc Phù ôn nhu uyển chuyển, có tri thức hiểu lễ nghĩa. Ngũ cô nương Ngọc Dung xinh đẹp kiều diễm, phong tình vạn chủng. Còn Lục cô nương Ngọc Hà thì thông minh hoạt bát, linh động đáng yêu, bị Lăng Hà vẫn luôn muốn tìm nô lệ mới cho Vương dẫn tới trước mặt Quân Đình.
Đáng tiếc Quân Đình không phải là người biết thương hoa tiếc ngọc.
Mỹ nhân dịu dàng bị trói trên một con ngựa gỗ, lắc lư theo ngựa gỗ, dương vật bằng sắt lớn như móng ngựa đút vào huyệt xử nữ chưa từng trải, mặt ngoài dương vật có chi chít những cây kim sắt, một dòng máu đỏ tươi men theo hai bên đùi trắng nõn chảy xuống.
Mỹ nhân kiều diễm bị treo lơ lửng giữa không trung, đầu hướng xuống, hai chân mở rộng, cái mông hướng lên trên, thị vệ giơ gậy sắt nung đỏ ấn vào vùng kín nhạy cảm của thiếu nữ, âm đạo bị ấn đến nát bét, mơ hồ có thể ngửi thấy mùi khét.
Một thiếu nữ khác quỳ xuống bàn chân, núm vú vì chịu trọng lượng của khối sắt đang treo khiến bầu vú trắng noãn phải tiếp xúc với mũi nhọn kim tiêm, từng dòng máu chảy xuống, cánh tay cùng hai chân đều bị kim đâm ra vô số lỗ máu, dưới cơn quất roi, chậm rãi bò về phía trước.
Ba thiếu nữ đều ngậm quả bóng trong miệng nên không cách nào phát ra tiếng gào thét đau đớn, Khương Vãn Ly chỉ nhìn thêm vài lần thì không dám nhìn kĩ nữa, chậm rãi bò đến bên chân Vương.
Ngón trỏ Vương nâng cầm nữ nô lên, lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, đôi mắt xinh đẹp động lòng người đang nhìn hắn tràn đầy sợ hãi, nước mắt lưng tròng, bộ dáng cực kì đáng thương.
Đầu lông mày Vương nhăn lại tỏ vẻ không vui.

Bình luận

Để lại bình luận