Chương 15

“Không… Không, không… A… Ưm, ha… Không muốn… Muốn… Ư… A a a a ha…”

Mấy ngày trước Cơ Quyện Tửu lưu lại dấu hôn trên cổ y còn lại dấu vết mờ mờ, ngày thường Diêu Lan Ca đều dùng một dải ruy băng màu trắng buộc trên cổ để che dấu. Sợi ruy băng kia đã sớm bị Cơ Quyện Tửu tháo xuống, đặt nó ngay ngắn trên bộ quần áo bên cạnh giường.

Cơ Quyện Tửu liếm lên dấu ấn không dễ thấy kia, dùng sức mút làm cho màu sắc của nó lại trở nên đậm hơn, thấp giọng hỏi, “Tiên quân thật sự không muốn sao?”

“Ô…”

Cũng không biết Diêu Lan Ca không nghe rõ hay là không thể lý giải lời hắn nói, hoặc là không muốn trả lời, yên lặng bám lấy bả vai hắn, vùi đầu vào bên tai đối phương không ngừng rên rỉ.

Cơ Mệt Tửu vòng hai bàn tay to lớn của mình quanh cặp mông tròn trịa và mềm của y nhào nặn chúng, mông từ kẽ ngón tay tràn ra bị bóp thành các loại hình dạng, dưới háng dùng sức đùa bỡn.

Sau trăm lần thúc, hắn sắp xuất tinh, trong đầu lại đột nhiên vang lên một trận chuông báo động, cứng rắn rút côn thịt ra, cầm hai tay Diêu Lan Ca ấn lên trên côn thịt đang cương cứng lay động, bắn ra trong tay đối phương. Diêu Lan Ca thấy một chất lỏng máu trắng nổi lên trên mặt nước giữa lồng ngực hai người, lại ngẩng đầu mê mang nhìn về phía hắn.

Cơ Quyện Tửu khẽ hôn lên đôi môi hé mở của y, “Đệ tử giúp tiên quân thanh tẩy.”

Đối với hắn mà nói, Tiên Quân là một tấm gấm trắng không dính bụi trần, dù muốn cũng không thể xuất tinh vào trong hậu huyệt của Tiên Quân, điều đó sẽ làm cho hắn cảm thấy mình hoàn toàn làm ô uế đối phương. Mặc dù hắn làm ra chuyện đã sớm đáng để chết vạn lần, nhưng hắn vẫn ở trong lòng đặt ra điểm mấu chốt này cho mình.

Sau khi lau sạch thân thể cho Diêu Lan Ca và mình, Cơ Quyện Tửu ôm người vào trong ngực ngủ trên giường. Thân thể Diêu Lan Ca khôi phục nhiệt độ cơ thể bình thường, ở ngực hắn cọ nhẹ, nhỏ giọng kêu “Đau”.

Cơ Quyện Tửu đoán được y là có ý gì, đưa tay vào giữa hai chân y. Hai người đều không mặc quần áo, ngón tay liền trực tiếp sờ lên hậu huyệt có chút sưng lên, “Tiên Quân, nơi này đau sao?”

Diêu Lan Ca yên lặng gật đầu, hai chân lại theo bản năng kẹp lấy tay hắn ma sát. Cổ họng Cơ Quyện Mệt cuồn cuộn, nhìn chằm chằm người như yêu tinh trêu chọc hắn, một tay cầm lấy côn thịt đang lần nữa đứng lên của mình, tay kia nhẹ nhàng thay y xoa xoa bốn phía hậu huyệt.

Diêu Lan Ca ngủ rất an ổn trong ngực hắn, sau khi phát tiết lần nữa, Cơ Quyện Tửu cũng ôm người ngủ say. Ngày hôm sau Cơ Quyện Tửu tỉnh lại trước, mở mắt nhìn thấy Diêu Cận Ca bình yên nhắm mắt trước mặt, cơ hồ cho rằng tối hôm qua chỉ là một giấc mộng mùa xuân.

Nhưng mà hiện tại toàn thân tiên quân trần trụi nằm ở trong ngực mình, một tay mình còn kẹp ở giữa hai chân đối phương. Cơ Quyện Tửu luyến tiếc đánh vỡ cảnh tượng nằm mơ cũng chờ mong này, nâng tay kia lên muốn vuốt ve gò má đối phương, Diêu Lan Ca lại mở mắt ra, hai mắt trong suốt lạnh như băng, nhìn hắn.

Khí chất của Diêu Lan Ca lúc mơ màng và lúc tỉnh táo hoàn toàn là hai loại khí tràng, Cơ Quyện Tửu cơ hồ là trong nháy mắt rút tay về, giống như đứa trẻ làm sai, thấp thỏm gọi một tiếng, “Tiên quân.”

Bình luận

Để lại bình luận