Chương 151

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 151

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Sau khi Trương Đình Phong bị bắt, mọi người trong công ty mới biết Lại Chấn Liệt đã qua đời, mọi chuyện đều trải qua một cách thuận lợi, cũng có phần của giám đốc Hải, nên ai nấy cũng có vài phần không vui.
Mọi người cùng nhau làm tang lễ cho Lại Chấn Liệt, nhưng ngày kế tiếp, chỉ cần có thời gian rảnh, bọn họ cũng sẽ đến nhà của Lại Hồng giúp anh ta xoa dịu tâm trạng, hy vọng anh ta sớm quên đi đau buồn này.
Mà những chuyện lớn nhỏ ở công ty, trước khi Lại Hồng có thể khôi phục tinh thần, tất cả đều rơi xuống đầu Khương Yển, mỗi ngày anh đều làm đến gần sáng mới mò về nhà, hoặc là ở suốt một đêm trong công ty.
Lúc mới bắt đầu, Trần Vũ Hàm cũng thông cảm, Lại Chấn Liệt đã không ít lần giúp anh, hơn nữa quan hệ giữa anh và Lại Hồng cũng rất tốt, đây lại còn là lúc công ty đang phát triển, việc anh rất bận rộn là chuyện bình thường, nhưng mà theo thời gian dần trôi, cô lại mơ hồ cảm thấy Khương Yển như cố ý tránh mình.
Khương Yển không để cho cô cùng anh làm thêm giờ, nếu buổi tối về phát hiện cô vẫn đợi anh, ngày thứ hai liền sẽ không trở về, nếu chuyện đó chỉ diễn ra một hai lần còn dễ hiểu, nhưng mỗi lần đều lặp lại như vậy, Trần Vũ Hàm cũng bắt đầu cảm thấy kỳ quái.

Trần Vũ Hàm chỉ muốn cùng Khương Yển trò chuyện một chút, nhưng mỗi ngày đều nhìn thấy dáng vẻ đi làm về đầy mệt mỏi của anh, cộng thêm việc anh đang cố ý tránh né cô, cho nên cô vẫn luôn đem những chuyện không vui cất giấu ở đáy lòng.
Thậm chí, cô cũng có chút đoán được Khương Yển đang muốn làm gì, bản thân cô cũng đang cố ý nhẫn nhịn không làm loạn.
Khi phụ nữ yêu thật lòng, hoặc dù cho chỉ số thông minh có thấp đến đâu, không rõ chuyện bên ngoài ra sao, hoặc là thông minh như cô cũng không muốn mọi chuyện chuyển biến tồi tệ đâu.
Trần Vũ Hàm cảm thấy bản thân mình đang rất cố gắng duy trì mối quan hệ giữa hai người, muốn đem hết thảy chuyện này trở về như lúc đầu, mặc dù cô cũng không rõ tại sao Lại Chấn Liệt lại chết, nhưng bầu không khí nặng nề đó đã ảnh hưởng đến chuyện tình cảm của bọn họ, hết lần này đến lần khác mọi chuyện đều không diễn ra theo ý cô.
Hôm nay, Khương Yển lại không tăng ca, trở về nhà rất đúng giờ.
Trần Vũ Hàm đang cùng Tiểu Đào nói chuyện một tuần lễ sau chi nhánh của cửa hàng sẽ hoạt động, liền có chút bất ngờ khi nhìn thấy Khương Yển trở về, nét mặt cô lập tức hiện lên vẻ hoảng sợ, nhanh chóng nói: “Nói chung sẽ là như vậy, chúng tôi sẽ trực tiếp đưa đồ cho cô, lúc đó cô nhớ kiểm tra lại, xem tình trạng hàng hóa như nào rồi báo cáo lại, chỉ cần không có vấn đề gì là được, giờ tôi có chút việc, ngày mai tôi sẽ tới cửa hàng nói sau.”
Vừa dứt lời, cô đã vội vã cúp máy, nhanh chóng đứng dậy đi đến bên cạnh Khương Yển.
Anh đã nhanh hơn cô một bước, đi về phía cô, Trần Vũ Hàm cứ như vậy đứng trước ghế sofa, chờ anh đi đến trước mặt mình, mới cố gắng gượng cười, hỏi: “Hôm nay được về sớm à.”
“Anh…”
Anh chỉ vừa mới phát ra âm thanh, Trần Vũ Hàm nhìn vẻ mặt kia cùng với dáng vẻ đó, cảm giác có chuyện gì đó
Trong lòng Trần Vũ Hàm loạn cào cào lên, nhưng vẻ mặt vẫn giữ bình tĩnh, sau đó nói sang chuyện khác: “Anh về sớm như vậy, thì chúng ta đi ra ngoài ăn có được không? Em đã thấy một nhà hàng cũng không tệ lắm, lúc trước định đợi lúc anh rảnh rủ đi ăn.”
“Anh muốn nói chuyện với em.”
Ngữ điệu của Khương Yển rất nhẹ nhàng, nhưng từng chữ nói ra, đều giống như hòa cùng chút muộn phiền, khiến bầu không khí đang vui vẻ trở nên nặng nề.
Trần Vũ Hàm nắm chặt tay lại, muốn quay đầu bỏ đi, nhưng cuối cùng cũng trầm mặc xuống, ngồi xuống ghế sofa, ngừng lại một chút, lại đem hai tay bắt chéo lên ngực mình, sắc mặt cứng đơ nhìn chằm chằm anh, chờ đợi những lời tiếp theo của anh.

Bình luận

Để lại bình luận