Chương 154

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 154

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

“Tại sao phải chạy trốn?” La Nam Nam nhìn Mộc Trạch Tê chế nhạo cười.
“Theo tính cách phù phiếm ham hư vinh trước kia của cậu, nhà họ Nghiêm cũng quá có tiền quyền. Lấy bản lĩnh của cậu ra đi dỗ dành Nghiêm Kỷ nhất định sẽ đốt cho đầu óc cậu ta choáng váng, không phải cậu không thể. Đến lúc đó cậu không phải là cháu dâu của nhà họ Nghiêm rồi sao.”
La Nam Nam còn có tâm trạng nói đùa, Mộc Trạch Tê cũng cười theo, cô ra vẻ nghiêm túc: “Điều này không giống với La Nam Nam trong ấn tượng của tôi. Làm sao có thể dựa vào đàn ông và dựa vào kết hôn với ai đó, cậu không sợ sau này không có gì sao?”
La Nam Nam phủi tay áo: “Tôi cần cù học tập chỉ vì tôi khô khan tê dại dùng việc học trốn tránh mà thôi, không phải bởi vì bất cứ động lực bản thân nào, cũng không phải bởi vì bất kỳ mưu cầu nào. Tôi chính là tam quan bất chính.
Ngoài sự ấm no cơ bản, thì những gì con người theo đuổi trong cuộc sống đó là sự công nhận giá trị của bản thân, hoặc địa vị xã hội. Cậu dựa vào việc gả cho Nghiêm Kỷ là có thể một bước lên trời, cái gì cũng có. Đó thực sự rất có lợi.”
Mộc Trạch Tê gật đầu: “Vậy thật đúng là tam quan bất chính.”
La Nam Nam cười: “Địa vị xã hội của cậu và Nghiêm Kỷ không giống nhau, tài nguyên của một bên nhất định sẽ đấu đá với hướng bên kia. Có phải là bám lấy hay không thì phải xem trái tim Nghiêm Kỷ đối với cậu thế nào. Nhà họ Nghiêm nổi danh là tình cảm, cậu ta cũng sợ cậu nghi ngờ tâm ý của cậu ta, đến lúc đó cậu ta có thể chia một nửa tài sản cho cậu để biểu đạt thành ý không?”
Nói chuyện bình thường không nghĩ tới La Nam Nam lại nói sâu như vậy, Mộc Trạch Tê ngây ngẩn cả người, lúc này mới ý thức được, muốn mình nhìn trái tim của Nghiêm Kỷ.
Khi Mộc Trạch Tê rời khỏi bệnh viện, Nghiêm Kỷ nắm tay cô, hai người tản bộ dưới ánh hoàng hôn.
Nghiêm Kỷ giữ chặt tay Mộc Trạch Tê lắc mạnh, đặt lực chú ý của cô trở lại trên người mình: “La Nam Nam nói gì với em mà khiến cho em vẫn trầm tư như vậy. ”
Mộc Trạch Tê hoàn hồn: “Anh rất sợ em trầm tư sao?”
“Anh không sợ em suy nghĩ cũng không sợ em trầm tư, anh chỉ là sợ em trầm tư là âm thầm cân nhắc làm thế nào rời khỏi anh.”
Mộc Trạch Tê không khỏi ngẩn ra, lập tức dừng bước, cô thật sự từng có ý nghĩ như vậy. Nghiêm Kỷ nhận ra cô đang thất thần, nhíu mày nhìn Mộc Trạch Tê.
Mộc Trạch Tê vội vàng chuyển đề tài: “Anh là cậu Nghiêm, vậy mà còn sợ người khác rời khỏi anh sao?”
Nghiêm Kỷ thở dài, có chút chua xót: “Quan niệm giá trị của em sai rồi. Bởi vì anh thích em, anh cũng muốn em thích anh. Bất kể là ai, sau khi rung động, đều sẽ muốn có được tình yêu bình đẳng. Dù sao thay vì anh ép buộc em, thì tốt hơn là em yêu anh và không muốn rời khỏi anh.”
Đúng là phong thủy luân chuyển.
Mộc Trạch Tê hồi tưởng lại thời gian này ở cùng Nghiêm Kỷ, anh vui vẻ mà thành thạo, có đôi khi anh thong dong có thể khiến Mộc Trạch Tê tức giận đến mức phát khóc.
Nhưng một khi liên quan đến Mộc Trạch Tê không tin tưởng anh, hoặc là có tâm tư muốn rời khỏi anh, Nghiêm Kỷ sẽ bùng nổ.
Mộc Trạch Tê biết điều này, có đôi khi cố ý vô tình đâm anh, dùng những hành động quái gở lúc trước cô đối xử với Lâm Thi Vũ dùng trên người Nghiêm Kỷ.
Nghiêm Kỷ cuối cùng cũng hiểu cảm giác âm dương quái khí khi bị trà xanh nhắm vào.
Nhưng đối với Nghiêm Kỷ vẫn đang ở tuổi trẻ bốc đồng mà nói, sau khi anh bùng nổ sẽ bắt Mộc Trạch Tê tàn nhẫn đụ một trận.
Sau tình cảm mãnh liệt.
Mộc Trạch Tê nhìn Nghiêm Kỷ cẩn thận tắm rửa cho mình, khi tình cảm mãnh liệt khiến trên người trải rộng dấu hôn, nhưng sau đó lại thương tiếc nhẹ nhàng tắm cho mình.
Thô bạo và dịu dàng.

Bình luận

Để lại bình luận