Chương 154

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 154

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Hoàng đế thô bạo cầm lấy thân gậy nhét vào trong cơ thể Đoan Tĩnh.
Khó khăn lắm mới nhét vào nửa cây, hắn lập tức thử đưa đẩy hạ thân.
Đoan Tĩnh cảm thấy không no căng như lúc nãy thì âm thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Trận làm tình lúc nãy đã khiến cho nàng kiệt sức, như bây giờ là vừa vặn, không cần quá vất vả.
Đang suy nghĩ miên man, hoa huyệt đột nhiên trở nên trống không, nàng vừa cúi đầu đã nhìn thấy côn thịt nửa cứng nửa mềm bị tiểu huyệt chật hẹp đẩy ra ngoài.
Hoàng đế xấu hổ và giận dữ, hắn nghiến răng nghiến lợi nói, “Bẻ tiểu huyệt ra cho trẫm!”
“Hả?” Đoan Tĩnh ngây người.
“Tự mình bẻ ra! Trẫm không vào được.” Hoàng đế hung dữ nhìn hoa huyệt xinh xắn của Đoan Tĩnh chằm chằm, ngày thường hắn yêu chết cái miệng chặt khít này, hiện giờ lại trở thành trở ngại ngăn cản hắn cắm vào.
Trước giờ Đoan Tĩnh chưa từng làm chuyện nào mắc cỡ như vậy.
“Hai tay ôm chân, ngón tay sờ lên tiểu huyệt, tách mép huyệt sang hai bên.” Hoàng đế chỉ dẫn cho Đoan Tĩnh. Đoan Tĩnh chần chờ duỗi tay, lúc nãy đã nói đêm nay mặc hắn bài bố, nàng nói được làm được.
Ngón tay thon dài của Đoan Tĩnh thử sờ vào hoa huyệt bên dưới.
Nàng chưa từng làm chuyện nào thẹn thùng đến vậy, thoạt nhìn giống như nàng đang tự chơi bản thân.
Mị thịt mềm ướt ngậm chặt lấy đầu ngón tay Đoan Tĩnh, lúc này nàng mới hiểu thứ kia có cảm giác thế nào khi cắm vào trong cơ thể mình.
Nàng cắn răng rên rỉ nhẹ nhàng dùng sức, ngón tay hai cánh hoa sang hai bên, để tiểu huyệt trần trụi bại lộ trước mặt Hoàng đế.
Từ góc nhìn của Hoàng đế, hắn thậm chí có thể nhìn thấy được mị thịt đỏ tươi kích động sâu bên trong hoa huyệt, đang mấp máy ăn tinh dịch trắng đục.
Đó là thứ hắn mới vừa bắn vào.
Hoàng đế thưởng thức cảnh đẹp trước mặt, đột nhiên hạ thân có cảm giác, côn thịt nhảy lên hai cái, rồi cương cứng, mặc dù không thể cứng như bình thường, nhưng vậy thôi đã đủ dùng rồi.
Hắn nắm thân gậy, rà quanh miệng huyệt khiêu khích cơ thể Đoan Tĩnh, nàng nhịn không được rên rỉ thành tiếng, một dòng hoa dịch từ sâu bên trong trào ra, mang theo những giọt tinh tịch nhỏ lên quy đầu của Hoàng đế.
Hoàng đế thuận thế đẩy gậy thịt của mình vào huyệt đạo Đoan Tĩnh đang tách ra, quả nhiên lần này cắm vào thuận lợi hơn lần trước nhiều.
Quy đầu mẫn cảm chạm vào tiểu huyệt ướt nóng, thân gậy bị một hang động ướt át chật hẹp bao vây. Quy đầu đẩy mị thịt trùng điệp, quanh co ra, như mây mù sau cơn mưa nhìn thấy ánh mặt trời, hắn thuận lợi cắm thẳng đến hoa tâm.
Trong lòng Hoàng đế còn hoảng sợ, hắn chỉ đưa đẩy nhẹ nhàng vài cái, thân gậy nửa cứng nửa mềm cọ xát với mị thịt bên trong hoa huyệt của Đoan Tĩnh.
Hắn gấp gáp muốn, sau vài lần thử, thấy không xảy ra tình trạng ngoài ý muốn như lúc nãy nữa, hắn liền lớn gan hung mãnh chọc vào rút ra.
Hắn đè hai chân Đoan Tĩnh áp sát ngực, hai thân thể gần như song song với nhau, sau đó cơ thể hạ xuống như đang hít đất, không ngừng ra ra vào vào, côn thịt thô dài đỏ tím thâm nhập vào hoa huyệt theo góc vuông thẳng đứng.
“A, ưm…” Đoan Tĩnh được Hoàng đế dạy dỗ trong thời gian dài, nàng đã sớm bị thao đến chín rục, chẳng mấy chốc đã có cảm giác, miệng cắn đầu ngón tay rên khẽ.
Thân gậy cọ xát với vách động bắt đầu dần dần trướng to lớn, chen chúc trong huyệt đạo chật hẹp, gậy thịt dần dần khôi phục độ cứng như bình thường, Hoàng đế âm thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi, tôn nghiêm của nam nhân lại lần nữa được tìm về.
Sau đó hắn mạnh mẽ cắm rút, đổ dồn tất cả trọng lượng cơ thể mình lên mông nhỏ của Đoan Tĩnh.
Côn thịt cứ thế lúc nặng lúc nhẹ ra vào tiểu huyệt của Đoan Tĩnh, long sàng bên dưới đã bị động tác hung mãnh của hắn làm cho vang lên từng tiếng “kẽo kẹt”, dân dịch ở giữa bộ phận riêng tư của hai người văng khắp nơi, từng tiếng “phụt phụt” khiến người khác cảm thấy thẹn thùng vang lên không ngớt.
Đoan Tĩnh nhanh chóng bị thao đến thất thần, hai chân run rẩy trong vô thức, tiếng rên rỉ như oán như vui, nàn khóc lóc ôm chặt lấy cổ hắn, tiếng rên rỉ yêu kiều vang vọng khắp doanh trướng.
Dường như Hoàng đế cố ý muốn lấy lại thể diện, hắn hung mãnh tấn công, tốc độ điên cuồng khiến Đoan Tĩnh không chịu nổi, nhưng nàng vẫn cố gắng mở rộng bản thân, mặc hắn phát tiết.
Hoàng đế thọc vào rút ra như mưa rền gió dữ, mỗi một lần đều rút ra đến non nửa quy đầu, sau đó cắm lút cán vào trong.
Quy đầu không ngừng đâm thẳng vào tử cung yếu ớt, dục vọng chiếm hữu và hóc môn tàn bạo của giống đực quấy phá khiến Hoàng đế điên cuồng đến cực điểm.
“Nàng nói xem, nàng có phải là của trẫm hay không? Có phải sinh ra là để dành cho trẫm thao? Nàng vậy mà còn muốn gả cho người khác?” Trong mắt Hoàng để chứa đầy sự tăm tối và tàn bạo, khi sắp lên đỉnh, hắn không ngừng ép hỏi Đoàn Tĩnh.
“Hửm? Nữ nhi ngoan, có phải con nên để Hoàng A Mã thao đúng không? Mau nói cho trẫm!”
Đoan Tĩnh mê loạn gật đầu, “A, cho Hoàng A Mã, ưm, cho Hoàng A Mã thao!”
“Tiểu bức đã sớm quen với hình dạng côn thịt của Hoàng A Mã, vậy mà còn dám đồng ý lời cầu thân của người khác?”
“Chặt như vậy, nhiều nếp gấp thế này, ngoại trừ Hoàng A Mã, ai có thể kiên trì nổi mười lăm phút, ngoại trừ Hoàng A Mã, còn có ai có thể thao vào hoa tâm của con?”
“Hôm nay trẫm phải thao lỏng, thao nát tiểu huyệt của nàng! Nới lỏng tiểu huyệt cho ngạch phụ tương lai của nàng, tránh cho hắn vừa cắm vào đã bắn ra!”
Đoan Tĩnh liên tục lắc đầu cầu xin, “Nhẹ một chút, a ha, nhẹ một chú…”
“Hoàng A Mã đang giúp đỡ con rể tương lai, người cha vợ tốt như trẫm biết tìm ở đâu ra đây?”
Lời nói của Hoàng đế kích thích tinh thần Đoan Tĩnh, nàng không cách nào thừa nhận nổi, cơ thể xoắn chặt cự vật trong thân thể.
“CMN! Không được kẹp trẫm!”
“Không, không có…” Đoan Tĩnh xấu hổ rơi lệ phủ nhận.
“Kẹp chặt như vậy còn nói không có? Hoàng A Mã muốn thao vào tử cung của con! Rót đầy long tinh vào đó, để con ngậm long tinh gả đến Khách Lạc Thấm! Để ngạch phụ của con vừa bẻ tiểu huyệt của con ra, long tinh chảy ồ ạt ra ngoài! Để lại ấn ký khắp cơ thể con, xem ai còn dám mơ ước con nữa!”
Hoàng đế nói không lựa lời, từng tiếng thô tục không ngừng vang bên tại Đoan Tĩnh.
Chỉ cần Hoàng đế nhớ đến câu “bằng lòng gả đến Khách Lạc Thấm” của Đoan Tĩnh thì hẳn hoàn toàn mất đi lý trí.
Đoan Tĩnh chưa từng nhìn thấy bộ mặt này của hắn, nghe hắn nói, não nàng không khỏi nghĩ lung tung, cả người run rẩy, tiểu huyệt sợ đến mức liên tục mút chặt côn thịt của Hoàng đế, hoa dịch chảy ra ào ào.
Hoàng đế như cá lội ngược dòng, hắn cắm thẳng vào tiểu tử cung của Đoan Tĩnh.
Đoan Tĩnh nức nở một tiếng, ngay sau đó miệng cắn lên bả vai của Hoàng đế, cảm giác đâm chọc mãnh liệt điên cuồng này khiến nàng không thở nổi.
Hoàng đế cắn chặt răng, hắn cố nén xúc động muốn bắn tinh, tiếp tục va chạm với hạ thân Đoan Tĩnh, không ngừng dập côn thịt lên vách tử cung, lực hút mạnh mẽ của tử cung khiến côn thịt hắn như được hàng trăm cái miệng liến mút, hắn sướng đến dục tiên dục tử.
Dưới sự cày cấy của Hoàng đế, Đoan Tĩnh thét chói tai lên đỉnh, thân thể nàng run rẩy, âm đạo liên tục co rút, hoa dịch bắn ra tứ phía, chảy đầy long sàng.
Khoái cảm bùng nổ trong đầu Hoàng đế, từng dây thần kinh rung lên, hắn ôm chặt thật thể xụi lơ của Đoan Tĩnh vào ngực mình, một tay giữ chặt eo nàng, côn thịt nảy lên vài cái bên trong tử cung chật hẹp ấm áp của nàng, từng dòng tịn dịch trắng sền sệt mạnh mẽ bắn thẳng vào tử cung của nàng.
Tinh dịch cọ rửa vách tử cung, từng dòng tinh như những viên đạn bắn phá tử cung non nớt, Đoan Tĩnh không ngừng rên rỉ, tinh dịch rót đầy bên trong khiến chiếc bụng vốn bằng phẳng của nàng nháy mắt phồng lên.
Hoàng đế nói được làm được, hắn đùa bỡn cơ thể Đoan Tĩnh suốt cả một đêm, mãi đến rạng sáng mới mê man ngủ thiếp đi.

Bình luận

Để lại bình luận