Chương 157

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 157

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Khương Yển liền đẩy nhanh tốc độ thoát y, lập tức cởϊ qυầи ra, vừa mới kéo khóa xuống, vội vã ôm lấp Trần Vũ Hàm mà đặt lên sofa.
“Vào phòng đi, đừng làm ở chỗ này…”
Cô nũng nịu nói, nhưng cả người bị Khương Yển đè lên sofa, lúc này đầu gối cô đang sát vào nhau, lại theo bản năng mà mở rộng ra, thuận lợi cho việc đầu gối anh đặt giữa hai chân cô.
“Quần…”
Cô lại dịu dàng nhắc nhở, mông cũng hơi nâng lên một chút, thuận lợi giúp Khương Yển tuột quần xuống.

Khương Yển có chút hấp tấp, lúc kéo quần ra trực tiếp đã cùng lúc kéo cùng qυầи ɭóŧ xuống, nhưng vừa vặn bị chặn lại ở mắt cá chân, liền đã không quan tâm đến quần của mình nữa.
Chân Trần Vũ Hàm đã bị anh ghì chặt, muốn chạm vào bắt chân anh mà đá cái quần kia xuống, nhưng đã bị giữ chặt đến không nổi động đậy.
Vất vả lắm Khương Yển mới cởi sạch quần áo của mình, nhân lúc anh đứng dậy chuẩn bị xoay người, cô vội vàng ngồi dậy nắm lấy mắt có chân anh, giải thoát cho hai cái quần.
Còn không chờ cô tự cởϊ qυầи áo của mình, chân đã bị anh nắm lấy mà kéo về phía anh, người lại lập tức ngã lại về ghế sofa.
“Ai da, chỗ này nhỏ quá đi.”
Trần Vũ Hàm bày ra dáng vẻ hờn dỗi, thiếu chút nữa vì ngã xuống mà chân vô tình đạp vào đùi anh,
Khương Yển chuẩn bị xoay người nhào lên người cô, lại bị bàn chân trắng nõn của cô đá đá hai cái, lại đứng yên bất động như cũ.
Anh đặt chân cô lên nơi tư mật kia, người anh em của anh đã sẵn sàng nghênh chiến, không ngừng xoay tròn vào lòng bàn chân cô, từng sợi lông đen cứng ngắt, chậm rãi ma sát vào, khiến cô bị ngột mà co quắp bàn chân lại, ngón chân vô tình kẹp vào sợi lông của anh mà lôi đi, khiến anh cảm giác có hơi nhột một chút.
Khương Yển không nhịn được nữa, đưa tay xuống dưới hạ thể, chạm vào tinh hoàn của bản thân, nhìn hoa huyệt của Trần Vũ Hàm không ngừng co rút lại, nước da^ʍ cũng từng chút từng chút chảy ra ngoài.
Hoa huyệt xinh đẹp đang không ngừng chảy nước câu dẫn anh, tiểu huyệt căng mọng có mùi vị rất ngọt, cùng với âʍ đa͙σ trắng nõn thật giống như một đứa trẻ thơm ngon, làm cho anh không nhịn muốn lập tức cúi người xuống mà nếm thử nó.
Khương Yển chuẩn bị cúi người xuống, lại bị bàn chân ngọc ngà của cô đè lên cây gậy thịt mà đẩy một cái.
Trần Vũ Hàm thật giống như đang hứng thú, liền cố ý muốn trêu ghẹo không cho anh đạt được mục đích, còn kéo đệm ghế sofa lót bên dưới eo mình, làm cho bản thân thoải mái hơn một chút.
Cô thử dùng ngón chân kẹp lấy bao qυყ đầυ của anh, giống như đang trêu đùa anh, không ngừng cạ lên bao qυყ đầυ của anh, ngón chân lại bị trượt ra, cô lại vui lòng mà lần nữa kẹp lấy cây gậy thịt kia.
Khương Yển vội vuốt ve bắp chân trắng nõn của cô, mỗi lần chạm vào, lòng bàn tay liền quyến luyến đến không rời, vừa bóp xong bắp chân lại mò mẫm đến bụng, chạm vào phần da thịt mềm mại, anh lập tức nhớ ra mà có chút hung hăng bóp lấy vυ” của cô.
Khương Yển cắn môi dưới, cầm lấy mắt cá chân của cô, đè ép con người không an phận kia, lên tiếng hỏi: “Đến lúc nào thì em mới cho anh chạm vào em chứ? Cây gậy thịt này rất nhớ em, lẽ nào em không thương nó? Nhìn xem hoa huyệt của em đã ướt sũng rồi kia kìa.”
“Không có…”
Trần Vũ Hàm vừa mạnh miệng nói chuyện, lại đưa tay chạm vào âʍ đa͙σ của mình, lập tức không muốn cho Khương Yển nhìn thấy hoa huyệt của mình.
Mấy ngày nay, đã nhiều lần cô nhớ tới cây gậy thịt của Khương Yển, muốn chủ động đem nó vào bên trong tiểu huyệt của mình, không phải vì vấn đề thể diện, cộng thêm việc anh còn đang cố ý né tránh cô, sao cô lại phải nhịn đến bây giờ chứ?”
Lúc Khương Yển không có nhà, những món đồ chơi gợi cảm được gửi tới vào lần trước kia, đều đã bị cô dùng đến hỏng rồi.

Bình luận

Để lại bình luận