Chương 158

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 158

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Trần Vũ Hàm không muốn để anh nhìn thấy tiểu huyệt của mình, ngón tay đã dán lên cái miệng huyệt ướŧ áŧ kia, đã lâu nó không hưng phấn như vậy rồi, cô cũng có chút không nhịn được, liền đưa ngón tay của mình cắm vào bên trong, cố ý cho anh nhìn thấy nước da^ʍ đang ồ ạt chảy ra ngoài, kí©ɧ ŧɧí©ɧ thị giác của Khương Yển.
Cô cố ý lộ ra ngón tay đang dính đầy nước da^ʍ trước mắt anh, quả nhiên cô đã nhìn thấy anh mắt anh có chút lay động.
Khương Yển muốn nhào về phía trước, nhưng vẫn đang bị chân của cô đè lại, Trần Vũ Hàm vẫn đang muốn trêu ghẹo anh.
Dù sao cơ thể của cô cũng rất trung thực với Khương Yển, cơ mà một chân cô vẫn còn bị anh giữ lấy, còn một chân đang chạm lên cây gậy thịt kia, hai cái chân được tách ra một vòng cung rất lớn, chỗ tư mật hoàn toàn bị lộ ra.
Tiểu huyệt đã thu lại chỉ còn một kẻ hở nhỏ, vách thịt cứ vậy mà vừa vặn mυ”ŧ lấy ngón tay cô, điều khiến cô lo lắng là cây gậy thịt vẫn đang chờ đợi kia, liệu còn đợi nữa thì sẽ mạnh mẽ mà xâm nhập vào cô nhỉ.
Khương Yển đặt cây gậy thịt của mình vào ngón tay dính đầy nước da^ʍ của cô, tranh giành với ngón tay mà tham lam dành lấy nguồn nước da^ʍ tắm táp cho phần đầu nắm, hông cũng dần dần gia tăng lực.
“Không được, lớn quá…”
Trần Vũ Hàm rút ngón tay của mình ra, sờ vào qυყ đầυ trơn bóng của anh, tỏ vẻ chịu thua.
“Cắm vào nhé, mới vừa rồi ngón tay em đã cản trở anh.”
Giọng điệu trấn an của anh có chút khẩn trương, nắm lấy tay cô, cúi người ngậm lấy ngón tay dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ kia, nhìn thấy cô đã dời sự chú ý đi, đầu gối anh dùng sức đè lên sofa, hông lại dùng lực một cái, đem cả cây gậy thịt tiến vào sâu bên trong.
“Um a…”
Trần Vũ Hàm không nhịn nổi mà cong lưng lên, hoa huyệt không ngừng dùng sức kẹp chặt lấy côn ŧᏂịŧ, thật là lớn quá đi, có thể trong nháy mắt đã lấp đầy khoảng trống bên trong cô, thật là thoải mái quá đi.
Khương Yển kéo áo cô lên đến ngực, lộ ra áo ngực đang bao lấy bộ ngực mềm mại kia, sau đó liền nhấc chân cô ra khỏi ghế sofa, đặt lên người mình, nâng mông cô cao lên một chút, cùng lúc khép chân mình lại một chút, đem hai người khéo léo nằm trên sofa chật hẹp.
Trần Vũ Hàm cũng không nhịn được mà cởϊ áσ ngực ra, thả tự do cho hai bầu vυ”, đem chúng hiện ra trước mắt Khương Yển.
Hôm nay quả là đúng lúc, vừa vặn cô mặc một cái áo ngực mở khóa trước, không nghĩ tới việc nó lại thuận tiện cho việc ân ái.
Nhưng giờ phút này Khương Yển lại không chú ý đến bộ ngực mềm mại kia, ngược lại còn đang chuyên chú đến chỗ hai người giao hợp.
Anh ghì chặt nâng âʍ đa͙σ cao hơn nữa, nhìn lớp da đỏ mọng được kéo dãn ra, lộ ra âʍ ѵậŧ nhỏ xinh, nghĩ đến khe hở nhỏ như vậy cũng có thể nuốt trọn lấy côn ŧᏂịŧ to lớn của mình, quả thật là kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá đi.
Ngón tay lại hệt như đang đi dạo trên âʍ đa͙σ, tỉ mỉ cảm thụ từng chút, liền chạm đến tình tấc da thịt, đôi mắt liền cẩn thận quan sát một chút, nói: “Có lông?”
“Nói nhảm gì đó, dĩ nhiên là có lông, chẳng qua là em đã triệt lông vùиɠ ҡíи, nhưng nếu thời gian dài không làm, vẫn sẽ mọc ra vài sợi lông.”
Trần Vũ Hàm cũng không nghĩ tới, sẽ có một ngày, mình cùng người đàn ông nói chuyện về những sợi lông nơi vùиɠ ҡíи kia.
Cô nhìn hai bầu vυ” mềm mại của mình, chúng không ngừng chuyển động, nhưng hoa huyệt đã thu hút hết sự chú ý của anh, nó không ngừng siết chặt côn ŧᏂịŧ của anh.
Khương Yển đột nhiên bị mυ”ŧ chặt mà tỉnh táo lại, nắm chặt eo cô mà đặt lên ghế sofa, sau đó mới bắt đầu đâm rút.
“Đợi anh học một khóa triệt lông, sau này nó có mọc lại, anh sẽ làm cho em.”
Khương Yển vừa nói chuyện, tay cũng cố ý xoa xoa âʍ đa͙σ, động tác cũng không vội vàng, lại cố ý đưa tay xuống, dùng sức xoa xoa âʍ ѵậŧ.

Bình luận

Để lại bình luận