Chương 16

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 16

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

: HỌC PHÍ

Tô Nhuyễn bắt đầu một cuộc sống hai mặt.

Ban ngày, ở trường, cô là “người được Kha Tùng Ứng bảo kê”. Cô vẫn im lặng, nhưng không ai dám trêu chọc cô nữa. Anh ngồi bên cạnh, lúc thì ngủ, lúc thì bắt cô giảng bài.

“Câu này,” anh chọc bút vào lưng cô. “Giải thích.”

“Đang trong giờ.”

“Thì sao?”

Cô đành phải ghé sát, thì thầm công thức toán vào tai anh. Anh không nghe. Anh chỉ hít hà mùi hương trên tóc cô.

Buổi chiều, anh lại lôi cô ra sân bóng. Không phải để “học”, mà là để “dạy”.

“Em phải tập thể dục,” anh nói. “Người em mềm như bún. Yếu.”

“Kệ tôi.”

“Không kệ được.” Anh ném bóng. “Yếu quá, sau này anh ‘dùng’ không đã.”

Cô đỏ mặt, ném bóng vào mặt anh.

Việc học bù hè lại được nhắc đến.

“Em phải đi.” Kha Tùng Ứng nói.

“Em không đi.”

“Hai nghìn tệ. Em không có tiền.”

Kha Tùng Ứng nhìn cô. Anh biết gia cảnh cô.

“Anh đóng cho em.”

“Em không cần.” Cô bướng bỉnh.

Anh thở dài. Cứng đầu.

“Được. Không đi.” Anh lôi cô ra tiệm net. “Vậy thì em phải dạy bù cho anh. Mỗi ngày. Bắt đầu từ hè.”

Cô do dự.

“Anh sẽ trả tiền. Hai trăm một giờ. Cao hơn cả trung tâm.”

“Em không cần tiền.”

“Thế em cần gì?” Anh dồn cô vào góc.

Tô Nhuyễn biết anh lại định làm bậy. Cô vội nói: “Em… em muốn nghe nhạc kịch. Bản ‘Nhà Thờ Đức Bà Paris’. Bản gốc tiếng Pháp. Em không tìm được.”

Ánh mắt Kha Tùng Ứng sáng lên. Con cá nhỏ đã cắn câu.

“Được. Anh có.” Anh lùi lại. “Anh có bản full HD. Nhưng…”

Anh lại lấy ra một chai nước. “Em phải hứa, mỗi ngày uống hết một chai nước mơ chua này.”

Anh biết cô không dám uống nước vì ngại đi vệ sinh.

Tô Nhuyễn nhìn anh. Anh ta… đang ép cô sống như một người bình thường.

“Được.” Cô gật đầu. “Nhưng em có điều kiện. Phải về trước 5 rưỡi. Và… ba mẹ em không được biết.”

“Chốt đơn.” Kha Tùng Ứng cười, đưa chai nước cho cô. “Uống đi.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận