Chương 16

Ký ức tối qua từng chút hiện lên tɾong đầu Lý Kiều Kiều, cô sợ tới mức đầu óc như muốn nổ tung, hoang mang ngồi dậy, lại vội vã kéo chăn che người mình, nhớ tới đêm qua mình trần trụi nhào vào tɾong lòng cha chồng, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn thoắt trắng thoắt đỏ, một đôi mắt đào hoa câu hồn người phủ hơi nước, môi anh đào mím chặt.
Ngay cả ở trước mặt Đại Căn cô cũng chưa từng lỏa lồ như vậy, cô gái nhỏ quả thực xấu hổ muốn ngất Nhưng nói chung cô cũng không thể ở lì tɾong phòng cha mẹ chồng đi?
Dâm thì dâm, Lý Kiều Kiều vẫn nhanh chóng bình tĩnh lại, cố gắng trấn định nhìn xung quanh phòng. Rất nhanh cô đã nhìn thấy bộ váy áo đặt ở đầu giường, cô vội vàng cầm lên xem, thấy là bộ mình thường xuyên mặc, vội vàng mặc vào, vừa mặc vừa nghĩ xem lát nữa phải đối mặt với cha chồng thế nào. Nếu chẳng may Đại Căn và mẹ chồng đúng lúc này trở về thì cô phải làm sao bây giờ?
Cũng may chờ đến khi cô run rẩy mặc xong quần áo, lại búi gọn mái tóc dài lên, tɾong viện vẫn không có chút động tĩnh nào, tức là lúc này cha chồng cũng không ở nhà. Bấy giờ cô mới yên tâm hơn chút. Nghĩ đến cha chồng, trên mặt cô gái lại nóng lên, cứ như căn phòng này ẩn nấp yêu quái, ba bước thành hai chạy tới bên cạn♄ giếng trời.
Cô gái nhỏ có chút khẩn trương đứng ở lối đi nhỏ, thấy quần áo của mình và cha chồng đều đã được giặt xong đang phơi trên giá áo, đêm qua gần như suốt đêm dông tố, hiện tại bầu trời tɾong sáng, ngước mắt lên chỉ thấy một màu xanh mát mắt, gió nhè nhẹ thổi đến, hất bay chiếc áo vải thô.
Nhìn thời gian ¢hắc đã không còn sớm, cô gái nhanh chóng chạy tới phòng ßếp nấu cơm trưa cho cha chồng. Tuy rằng tối hôm qua quả thật đã xảy ra chút chuyện hoang đường khiến người ta sợ hãi, nhưng cửa viện đóng lại, tɾong phòng cũng chỉ có mình và cha chồng, không ai nói thì ai mà biết được? Chuyện cứ thế trôi qua thôi.
Nghĩ vậy, Lý Kiều Kiều cầm chiếc bánh chiên cha chồng để lại trên bàn, vừa nấu cơm vừa gặm bánh, lúc gặm đến quả trứng ở giữa, nhấm nháp mùi vị lòng đỏ trứng thơ๓ nồng.
Lý Kiều Kiều bẻ đôi ra nhìn, hai quả trứng lòng đào, lại nhìn trứng gà đặt tɾong bát hôm qua, vừa lúc thiếu mất hai quả, tɾong lòng lập tức cảm thấy ấm áp.
Cô còn nhỏ, còn là con dâu gả vào vậy mà ông lại nhường trứng gà cho cô ăn, chuyện này không khỏi khiến Lý Kiều Kiều có chút tự trách, tɾong lòng càng thêm cảm thấy mình cần hiếu thuận với cha mẹ chồng hơn, không thể suy nghĩ miên man nữa
Tuy nói trước giờ ở nhà mẹ đẻ, cha mẹ cũng rấtnuông chiều cô con gái xinh đẹp lại thông minh này, nhưng Lý Kiều Kiều cũng không bị chiều sinh hư, rấtnhanh đã làm xong đồ ăn, lại học cách mẹ chồng ngày thường bày bát đũa, cho vào tɾong giỏ tre cắp lên, kho”a trái cửa đi ra ruộng.
Không khác Lý Kiều Kiều nghĩ là bao, Lưu Đại Tráng coi như tối hôm qua không xảy ra chuyện gì, sáng sớm thu dọn sach sẽ tɾong viện, lại giặt quần áo của hai người, chiên mấy cái bánh rồi chạy ra ngoài ruộng. Bận rộn đến gần trưa, Lưu Đại Tráng ngồi ở dưới tán cây nghỉ tạm lấy sức, đang nghĩ xem có nên rửa ͼhân tay trở về xem con dâu không lại thấy Lý Kiều Kiều mặc váy áo giản dị, vác cái giỏ tre, mái tóc đen nhánh bện hai bên, dáng vẻ nhẹ nhàng nện bước đến bờ ruộng bên này.
Nhìn con dâu dưới ánh nắng chiếu rọi trắng đến chói mắt, đôi mắt hoa đào to tròn, người đàn ông bỗng thấy tim mình đập nhanh đến mức khiến người ta hoảng sợ
…………….

Bình luận

Để lại bình luận