Chương 16

Anh đặt khẩu súng đã được lau chùi lên tủ giày, dùng vân tay nhận dạng mở cửa ra. Anh cười nhìn người phụ nữ đang khóc nức nở trên mặt đất rồi lớn tiếng ra lệnh.

“Đi đi!”

Anh hung ác tàn nhẫn khiến Điền Yên sợ ​​đến mức ôm lấy hai chân, lắc đầu khóc lớn: “Tôi không đi, tôi không đi đâu.”

Bàng Kinh Phú đã thành lập hơn sáu mươi môn phái lớn nhỏ ở trong nước, nhiều khu vực và lĩnh vực khác nhau, tất cả đều có tác dụng không nhỏ trong việc buôn lậu súng ở trong nước của anh.

Trong số đó, Ngân Quang Đường và Tứ Phương Trai là hai nơi được anh bồi dưỡng cẩn thận nhất. Tứ Phương Trai có số lượng người nhiều nhất, tất cả đều là những kẻ liều lĩnh.

Mà tổng giám đốc của Ngân Quang Đường có mạng lưới giao dịch chợ đen, thu hút được nhiều khách hàng tiềm năng. Là một trong những môn phái thu được nhiều tiền nhất mỗi năm trong số sáu mươi môn phái.

Hiện nay trong Ngân Quang Đường trà trộn vào không ít nằm vùng. Theo Bàng Kinh Phú, họ đã sớm làm phản, bất kể bọn họ có phải là người của anh hay không, anh đều sẽ dồn môn phái này vào ngõ cụt.

Một mẩu cứt chuột làm hỏng một nồi súp thì cách tốt nhất là đổ nồi súp đi và nấu lại một lần nữa.

Theo như Điền Yên biết, đồng nghiệp của cô cũng có không ít người trà trộn vào Ngân Quang Đường.

Sau khi anh rời đi, Điền Yên mặc quần jean trở lại phòng ngủ, vén chăn lên tìm điện thoại.

Để đề phòng, đầu tiên cô bật Bluetooth, sau khi vòng tròn xoay xong, hàng chục những cái tên Bluetooth hiện lên.

Điền Yên ngước mắt cảnh giác nhìn xung quanh, đôi mắt đen sáng đảo qua đảo lại khoảng trống trong góc tường và cửa tủ.

Cô không biết trong ngôi nhà này đến tột cùng có bao nhiêu camera và máy nghe lén. Với tính cảnh giác của Bàng Kinh Phú, anh làm sao có thể tự tin bỏ cô ở nhà như vậy.

Điền Yên từ bỏ ý định truyền tin này cho đồng nghiệp.

Cô dứt khoát bấm số khác rồi áp vào bên tai.

“Này, 110 phải không? Tôi bị cầm tù!”

Đã thả tin giả được hai tháng, cuối cùng Ngân Quang Đường cũng đã mắc bẫy.

Số tiền ba trăm tám mươi vạn đổi lấy hơn ba nghìn khẩu súng bắn tỉa T-5000 trong kho vũ khí của Ngân Quang Đường.

Phó Hách Thanh lợi dụng thỏa thuận này để thu hút Ngân Quang Đường, anh ta cũng móc nối với một số đặc vụ ngầm có dã tâm, hy vọng có thể một lưới bắt hết Tứ Phương Trai.

Địa điểm của nhiệm vụ lần này là một khu đựng hàng ở khu 53 của cảng đánh cá, cách đó mười kilomet có rất nhiều cảnh sát biển đang mai phục.

Một đội người Tứ Phương Trai canh giữ cách đó mười một kilomet, gây ra một cuộc đấu súng quy mô lớn.

Trên con đường cạnh cảng vốn dĩ trống trải, hơn hai mươi chiếc xe hơi cải trang thành dân thường xuất phát dưới gầm cầu lao ra chiến trường cách đó không xa.

Đội thứ hai thả mìn xuống biển, gây ra vụ nổ ở cảng, nhiều người bị thương nấp quanh thùng đựng hàng. Dường như nhận ra đó là một cái bẫy nên chiếc trực thăng bay lơ lửng phía trên đã phát lệnh sơ tán.

Một đặc vụ chìm không thể tiến hành quản thúc quy mô lớn ở đây, gây ra chiến tranh sẽ gây bất lợi cho toàn bộ cảng và thành phố. Nhưng những tên côn đồ cực kỳ hung ác ở Tứ Phương Trai đều là những tên côn đồ đỏ mắt.

Mìn liên tục được phóng vào cảng, sau vụ nổ, một lượng lớn thuốc xịt cuộn lên, đánh vào khu vực các thùng đựng hàng đang chất đống.

Trong cơn hỗn loạn do vụ nổ gây ra, mặt đất nứt toạc và rung chuyển. Người Ngân Quang Đường bắt đầu chạy trốn để giữ mạng, một số nhảy xuống biển, một số lao qua đường cao tốc chạy về phía rừng.

“Thùng đựng hàng trống rỗng, nhóm người đó cũng không có ý định mang hàng đi giao dịch.”

Phó Hách Thanh mở cửa xe báo cáo, anh ta ngồi ở ghế phụ quay đầu nhìn người đàn ông phía sau: “Xem ra hiện giờ người nằm vùng ở Ngân Quang Đường đã thay đổi toàn bộ. Những nhóm người mà chúng ta giao dịch trước đây có lẽ đã bị chúng càn quét từ lâu.”

“Không vội.”

Bàng Kinh Phú nhắm hai mắt, dùng ngón trỏ gõ đầu gối: “Nhiệm vụ này cũng coi như hoàn thành. So với việc lấy được hàng thì chúng ta vẫn cần phải tiêu hủy hoàn toàn nồi súp dính đầy phân chuột này.”

“Anh nói đúng.”

“Đi bắt vài người Ngân Quang Đường đến để thẩm vấn. Không tìm được cái gì để nói thì trực tiếp giải quyết. Nhớ động tác nhanh nhẹn một chút, trên địa bàn người khác đừng để họ phát hiện.”

Bình luận

Để lại bình luận