Chương 16

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 16

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Một ngày dài đằng đẵng trôi qua như địa ngục trần gian. Lê Viện ở nhà một mình, trần truồng với sợi xích cổ. Cô không dám di chuyển mạnh, chỉ dám nằm co ro trên ghế sofa.
Bụng cô đau quặn. Bàng quang căng đến mức tưởng chừng như chỉ cần chạm nhẹ là vỡ. Ruột già thì nóng rát vì chứa chấp chất thải của hắn. Hai cái nút gỗ như hai con dấu niêm phong, chèn ép lên dây thần kinh khoái cảm và đau đớn.
Cô muốn đi vệ sinh đến phát điên. Mồ hôi lạnh toát ra đầm đìa. Cô nhìn đồng hồ, đếm từng giây từng phút chờ hắn về. Chưa bao giờ cô mong ngóng hắn đến thế, dù biết hắn về đồng nghĩa với sự hành hạ tiếp theo.
Mười giờ đêm. Tiếng xe hơi quen thuộc vang lên ngoài sân.
Cánh cửa mở ra. Trương Vũ Khải bước vào, vẻ mặt lạnh lùng nhưng ánh mắt lại rực lửa khi nhìn thấy “thú cưng” đang quằn quại đợi chờ.
“Chủ nhân…” Lê Viện vội vàng bò nhanh về phía hắn, cái mông lắc lư kéo theo hai cái nút gỗ rung rinh. Cô ôm lấy chân hắn, dụi đầu vào giày hắn, nức nở: “Về rồi… Chủ nhân về rồi… cứu chó dâm… chó dâm sắp chết rồi…”
Vũ Khải ung dung cởi áo vest, nới lỏng cà vạt. Hắn ngồi xuống ghế, đưa tay vào miệng cô, khuấy đảo cái lưỡi đang run rẩy.
“Ngoan lắm. Muốn bài tiết à?”
“Muốn… gâu… muốn lắm… xin Chủ nhân…” Lê Viện gật đầu lia lịa, nước mắt chảy dài.
Hắn cười nhạt, đứng dậy kéo khóa quần, lôi côn thịt ra.
“Há miệng.”
Lê Viện ngây ngốc, chưa hiểu ý hắn. Nhưng thói quen phục tùng khiến cô ngoan ngoãn há to miệng.
Hắn nắm lấy tóc cô, ấn đầu cô vào sát háng mình. Côn thịt khủng bố thọc sâu vào tận cuống họng cô, chạm đến điểm gây nôn. Và rồi…
“Shhh…”
Hắn tiểu. Một lần nữa. Nhưng lần này là trực tiếp vào miệng cô.
“Uống hết. Không được nhả ra một giọt nào.” Hắn ra lệnh.
Lê Viện trợn mắt. Dòng nước khai nồng, ấm nóng xộc thẳng vào họng. Cô muốn nôn, nhưng côn thịt hắn chặn họng khiến cô không thể. Cô buộc phải nuốt. Nuốt sự nhục nhã, nuốt sự dơ bẩn của hắn vào bụng. Hắn coi cô là cái toilet di động thật sự.
Cô vừa nuốt nước mắt vừa nuốt chất lỏng ấy. Dạ dày cô lại căng thêm một chút.
Khi hắn rút ra, cô ho sặc sụa, mặt mũi đỏ gay. Nhưng hắn không cho cô nghỉ ngơi. Hắn bắt cô liếm sạch sẽ “vòi nước” vừa phun trào, ánh mắt hắn nhìn cô đầy vẻ mong chờ sự biết ơn.
“Nhịn đi. Vẫn chưa cho bài tiết đâu.”
Câu nói của hắn như bản án tử hình. Lê Viện suy sụp hoàn toàn, ngã gục xuống sàn.
________________

Bình luận (0)

Để lại bình luận