Chương 160

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 160

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Đầu óc Trần Vũ Hàm dần dần trống rỗng, cuối cùng anh cũng buông tha cho đôi môi của cô, cô mở to miệng thở hổn hển, nước miếng cũng theo đó mà chảy ra.
Khương Yển hít một hơi sau đó lại quấn lấy đầu lưỡi của cô, lúc này lại nâng hạ thân cô lên cao, dùng lực tiến sâu vào bên trong, không ngừng đâm rút vào bên trong cô, từng chút từng chút tiến vào sâu hơn, chỗ sofa bên dưới đã có một vũng nước da^ʍ.
Chân cô dùng sức đặt lên đùi anh, giống như muốn hòa vào bên trong người anh, chân cũng theo từng nhịp mà ma sát với người anh.
“Khương Yển, Khương Yển…”
Cô vô thức làm nũng, hoa huyệt càng siết chặt hơn, bên trong lại không ngừng co rút, bụng cô cũng gồ lên theo từng tiết tấu đâm rút.
“A, đến…”
Trần Vũ Hàm nắm lấy cánh tay anh, móng tay dùng lực mà bấu vào da thịt anh, làm Khương Yển đau đến mức hít khí lạnh, chắc là đang cao triều, cũng thật à mạnh bạo, cảm giác sắp bị cô bấu cho chảy máu rồi, anh hoài nghi liệu cô có đang trả thù không, cũng bởi vì lúc trước mình đã lạnh nhạt với cô.
Khương Yển kiên nhẫn chờ cô qua cơn cao trào, lúc này mới dùng sức đâm rút, đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình bắn ra bên ngoài.
Cảm giác vẫn chưa thỏa mãn, anh cảm thấy có chút bất mãn, ghế sofa thật là quá nhỏ, cũng thật là trở ngại với các tư thế, biết vậy đã nghe lời Trần Vũ Hàm, sớm đã lên giường làm.
Dù sao đi nữa, bây giờ hối hận cũng đã muộn, bởi vì Trần Vũ Hàm cũng không cho anh làm nữa.
Cũng không biết cô đang nghĩ gì, đột nhiên nói rất hứng thú, muốn giúp anh triệt lông vùиɠ ҡíи.
Mà suy nghĩ một chút, chẳng phải do anh tự vả sao, đều là anh nói sẽ triệt lông cho cô, làm cô lại nghĩ ra một ý tưởng mới.
Nhưng anh lại có thể làm gì đây, cũng không còn cách nào khác, dù thế nào cũng phải nuông chiều mỹ nhân này, vì anh đã rất vất vả mới theo đuổi cô. (Thật ra theo đuổi cũng rất đơn giản…)
Khương Yển bị Trần Vũ Hàm kéo đến nhà vệ sinh, cùng đem chỗ tư mật đi rửa sạch sẽ, anh nhìn âʍ đa͙σ cô được cọ rửa sạch sẽ, càng tăng thêm độ trơn nhãn, sau đó lại lấy dao cạo lông, lại dạy anh cách dùng nó như thế nào, đem những sợi lông cạo sạch sẽ xuống, trên bề mặt chỉ còn cảm giác láng mịn.
“Đã học được chưa?”
Mặt cô có chút đỏ, là do mắc cỡ, nhưng ánh mắt lại sáng lên, nhìn trông rất hào hứng.
“Cái này cũng giống như việc mỗi ngày anh cạo râu, chỉ khác là không dùng bọt cạo râu thôi.”
Khương Yển khó hiểu, cảm thấy bản thân có chút thiệt thòi, của Trần Vũ Hàm nhỏ như vậy, nếu không nhìn kỹ thì sẽ chẳng thấy cọng lông nào, nhìn lại bên dưới mình như một đám rừng, dù có như thế nào anh cũng thấy bản thân thiệt thòi.
Hơn nữa, anh cũng không thể tưởng tượng nổi, mất đi đám rừng amazon đó, thật sự sẽ như thế nào, cũng may nơi này chỉ có anh và Trần Vũ Hàm nhìn thấy, còn mấy người khác thì không được.
Anh buồn bực thở dài, nhìn cô hào hứng thoa bọt lên, chỉ trách cho cái miệng ngu ngốc của bản thân.
“Cái này, để lại cho anh hai cọng lông đi, đừng cạo hết mà, nhìn thật không giống đàn ông.”
“Chỗ nào của anh không giống đàn ông.”
Trần Vũ Hàm làm ra vẻ giận dỗi, đưa tay nắm lấy cây gậy thịt đã cương cứng kia, nhìn nó đứng thẳng lên trước mặt mình, có muốn làm cũng không làm được.
Cô lại đè nó xuống, thả lỏng tay một cái, nó lại quay về vị trí cũ, nhìn phần đầu nấm trơn trượt bóng loáng kia, khiến cô không nhịn được mà thở dài một tiếng, ngược lại Khương Yển đang rất thoải mái mà hít lấy khí lạnh, lúc này cô mới nhận ra anh đang đùa, liền nhe răng cười với anh một cái, nói: “Để em tạo cho anh một kiểu.”
Bây giờ Khương Yển chỉ muốn vội vã mang cây gậy thịt của mình nhét vào trong miệng cô, đâu còn để ý đến đám lông của mình nữa.
Nhưng anh chỉ có thể nhẫn nhịn, kiên nhẫn chờ đến khi Trần Vũ Hàm làm xong, người anh em của anh cũng mỏi cả ra, bắt đầu có hơi mềm xuống rồi.

Bình luận

Để lại bình luận