Chương 165

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 165

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Giống như muốn đem tròng mắt của hắn moi ra, cảm giác đau đớn nóng rát làm hắn thật sự không nhịn được nữa mà quỳ gối trên mặt đất.

Máu từ khe hở ngón tay chảy xuống, đau đớn khiến gương mặt hắn trở nên dữ tợn, khóe miệng nứt ra răng nanh khủng bố, hai mắt đỏ lên.

Dọa mấy người vốn dĩ đang muốn gây ẩu đả kia đều thét chói tai, đứng dậy chạy trốn.

Đau không dứt, đã trãi qua đau đớn như vậy một lần, cũng là lúc đang truy đuổi ma nữ, tròng mắt rốt cuộc không biết đã bị ma nữ đáng chết kia đánh vào thứ gì, chỉ cần một khi hắn tới gần ma nữ, liền sẽ đau đớn co rút đến tê tâm phế liệt .

Đáng chết, đáng chết!

Khuynh Thành thấy xe hắn, lại không thấy hắn, sau khi ở chung quanh tìm kiếm một vòng, tìm được hắn trong ngõ nhỏ, hắn đang che lại đôi mắt nghiêng ngả lảo đảo từ trong bóng tối hắc ám đi ra.

Mắt đang chảy máu, cô sợ hãi đến mức muốn ngừng thở.

“Lên xe.” Thanh âm Khôi Minh khàn khàn mang theo mệnh lệnh, kéo cánh tay cô, đẩy lên xe.

Sau khi ngồi trên xe, hắn tìm kiếm khăn giấy không ngừng chà lau máu, tay cùng trên quần áo tất cả đều là vết máu loang lổ.

“Anh… Mắt làm sao vậy.”

“Bị một ma nữ hạ nguyền rủa.”

Chỉ cần hắn tới gần ma nữ, đôi mắt liền sẽ chảy máu, chỉ sợ là cố ý nhằm vào hắn, như bây giờ, muốn giết chết một ma nữ để lấy trái tim, gần như càng thêm không có khả năng.

Khuynh Thành cũng không tính toán hỏi, cũng tận lực làm bộ không liên quan đến chuyện của cô, dáng vẻ này của hắn, nhất định là tự làm tự chịu.

Thu Mạt ở trong phòng em bé khóc , nhìn thấy cô trở về, ngừng tiếng khóc vươn tay oa oa kêu.

Cô khom lưng đem con trai ôm ra, khóe miệng nâng lên độ cung thỏa mãn gắt gao ôm chặt con trai

Một màn này bị hắn nhìn ở trong mắt, có chút thất vọng, khi nào cô mới có thể đối với mình bày ra ra cái loại cười thật lòng này.

Tính tính, tuổi nhân loại của cô hiện tại cũng mới mười chín tuổi, sinh con có chút sớm, cũng không nên nghĩ sinh đứa bé để trói buộc cô, hắn muốn cùng Khuynh Thành làm tình, muốn vĩnh viễn sống cùng nhau, cái vật nhỏ này hiện tại lại trở thành công cụ gây phiền toái.

Khi ăn cơm, Khuynh Thành đột nhiên hỏi hắn, “Vu Úy, được an táng ở nơi nào?”

“Em muốn đi xem hắn?”

Cô gật đầu, “Em muốn đi.”

Người đối diện chậm chạp không nói chuyện, chờ lúc cô ngẩng đầu lên, thấy vẻ mặt hắn lạnh nhạt nhìn chằm chằm trừng mắt với cô.

“Tôi không cho phép em đi.”

“Người đều đã chết còn nghĩ đến viếng mộ làm gì? Chờ đứa nhỏ này lớn hơn một chút, chờ em tốt nghiệp đại học, chúng ta liền dọn khỏi nơi này, tôi mang em trở lại căn nhà vốn có của chúng ta .”

Cái gì mà căn nhà vốn có, cô một chút cũng không hiểu, cô sinh ra đã sống ở nơi này, nơi này có rất nhiều hồi ức cùng Vu Úy, cô không muốn đi.

“Em không muốn, em không muốn đi! Em muốn sống ở chỗ này, nếu muốn đi anh tự mình đi đi.”

Sắc mặt Khôi Minh trầm xuống, hắn không muốn lấy đứa bé để uy hiếp cô, nhưng có thời điểm, lại không thể không làm như vậy.

“Đừng quên đứa bé còn ở trong tay tôi, nếu em không đi, tôi dẫn tiểu quỷ kia đi, trừ phi em muốn cả đời đều không gặp được con mình.”

Khuynh Thành nắm chặt cái muỗng, cúi đầu, ủy khuất đến mức lại rơi nước mắt không đáng giá tiền xuống.

“Tiểu Minh , anh vì sao luôn là như vậy, lấy thứ trân quý nhất của em ra để uy hiếp, thật quá đáng, em không muốn cùng anh ở bên nhau, anh vẫn luôn như vậy, hỗn đản, hỗn đản!”

Cô càng nói càng tức giận, cầm cái muỗng ném về phía hắn, loại hành động đánh hắn này trước kia cô vốn dĩ không dám nghĩ, một khắc khi muỗng đánh lên mặt hắn, cô vẫn là sợ hãi, cảm thấy sắp xong đời.

Khôi Minh bỗng nhiên nhắm mắt lại, cái muỗng từ trên mặt trượt xuống, nện ở trên mặt đất phát ra thanh âm va chạm thanh thúy .

Bình luận (0)

Để lại bình luận