Chương 165

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 165

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Mộc Trạch Tê đỏ mặt, nhưng lần này cô táo bạo hơn. Cô cởi quần anh, tay run run chạm vào anh, khiến Nghiêm Kỷ rên khẽ. “Tê Tê, em muốn giết anh à?” Anh cười, giọng khàn khàn. Cô không trả lời, chỉ cúi xuống, hôn dọc ngực anh, rồi chậm rãi xuống dưới, khiến anh hít một hơi sâu. Sự chủ động của cô làm anh mất kiểm soát, kéo cô nằm xuống, tiến vào cô trong một nhịp mạnh mẽ.
Họ hòa quyện, cơ thể quấn chặt, mỗi chuyển động đều như ngọn lửa bùng cháy. Mộc Trạch Tê ôm lấy anh, móng tay cào nhẹ lên lưng anh, để lại những vết đỏ nhạt. “Nghiêm Kỷ… em… em không chịu nổi…” Cô thì thầm, giọng nghẹn ngào vì khoái cảm. Anh hôn cô, đẩy sâu hơn, khiến cô cong người, đạt cao trào trong tiếng rên khe khẽ.
Khi cả hai nằm xuống, mồ hôi lấm tấm trên da, Nghiêm Kỷ kéo cô vào lòng, hôn lên trán. “Tê Tê, em là của anh, mãi mãi.” Cô nép vào anh, mỉm cười. “Em cũng muốn anh là của em, Nghiêm Kỷ.”
Đêm đó, họ không ngủ, tiếp tục khám phá nhau trong ánh trăng bạc, để tiếng sóng che giấu những âm thanh ngọt ngào của tình yêu.
________________

: Lời Thề Bên Biển
Ngày cuối cùng tại biệt thự ven biển, Nghiêm Kỷ tổ chức một buổi tối lãng mạn trên bãi biển. Một chiếc bàn nhỏ được dựng lên, phủ khăn trắng, đặt những món ăn hải sản tươi ngon và hai ly rượu vang đỏ. Mộc Trạch Tê mặc váy maxi màu xanh ngọc, tóc xoăn buộc lỏng, bước ra từ biệt thự, ánh mắt lấp lánh khi thấy khung cảnh.
“Anh chuẩn bị từ bao giờ thế?” Cô ngạc nhiên, ngồi xuống đối diện anh. Ánh lửa từ ngọn đuốc cắm trên cát chiếu sáng khuôn mặt anh, khiến anh trông vừa dịu dàng vừa quyến rũ.
“Muốn làm em bất ngờ thôi.” Nghiêm Kỷ nháy mắt, nâng ly rượu. “Chúc mừng chúng ta, Tê Tê. Vì đã vượt qua kỳ thi, và vì sẽ cùng nhau bước vào tương lai.”
Cô mỉm cười, chạm ly với anh. “Chúc chúng ta, Nghiêm Kỷ.” Rượu vang thơm nồng, nhưng ánh mắt anh còn say hơn, khiến cô không kìm được mà đỏ mặt.
Sau bữa tối, họ đi dạo dọc bãi biển, chân trần chạm vào cát mát. Nghiêm Kỷ dừng lại, kéo cô vào lòng, ánh mắt nghiêm túc. “Tê Tê, anh muốn nói điều này từ lâu. Anh không hứa sẽ cho em cả thế giới, nhưng anh hứa sẽ dành cả thế giới của anh để yêu thương và bảo vệ em. Em tin anh chứ?”
Mộc Trạch Tê nhìn vào mắt anh, trái tim đập mạnh. Cô gật đầu, giọng run run. “Em tin, Nghiêm Kỷ. Em tin anh.” Cô kiễng chân, hôn anh, nụ hôn ngọt ngào dần trở nên mãnh liệt. Anh đáp lại, tay siết chặt eo cô, kéo cô sát vào.
Họ ngã xuống cát, dưới ánh trăng và tiếng sóng. Nghiêm Kỷ cởi váy cô, để lộ cơ thể mềm mại lấp lánh trong ánh bạc. Anh hôn dọc cổ cô, xuống ngực, tay khéo léo trêu đùa những điểm nhạy cảm. “Tê Tê, em là ngọn lửa của anh…” Anh thì thầm, giọng khàn khàn. Cô rên khẽ, tay luồn vào tóc anh, để mặc anh khám phá.
Anh kéo cô ngồi lên, để cô điều khiển nhịp điệu. Mộc Trạch Tê táo bạo, di chuyển chậm rãi, khiến anh rên lên, ánh mắt tối sầm. Cát dính trên da họ, nhưng không ai quan tâm. Họ hòa quyện, cơ thể quấn chặt, mỗi chuyển động như lời thề khắc vào cát. “Nghiêm Kỷ… em yêu anh…” Cô thì thầm, đạt cao trào trong vòng tay anh.
Anh ôm cô, đẩy sâu hơn, đạt đỉnh cùng cô. Khi cả hai nằm trên cát, thở hổn hển, Nghiêm Kỷ hôn lên môi cô. “Anh yêu em, Tê Tê. Dù thế giới có đổi thay, anh vẫn sẽ tìm em.”
Cô mỉm cười, nép vào lòng anh, lắng nghe tiếng sóng. “Em cũng vậy, Nghiêm Kỷ. Em sẽ luôn ở đây, với anh.”
Đêm đó, họ ngủ dưới bầu trời đầy sao, ôm nhau chặt, để biển cả làm chứng cho lời thề của tình yêu.
: Bước Đường Tương Lai
Ba năm sau kỳ thi đại học, Mộc Trạch Tê và Nghiêm Kỷ đã trở thành cặp đôi nổi tiếng ở trường đại học danh tiếng tại thành phố Z. Mộc Trạch Tê, với nỗ lực không ngừng, không chỉ tốt nghiệp với điểm số ấn tượng mà còn mở một tiệm bánh nhỏ mang tên “Tê Ngọt”, đúng như ước mơ cô từng chia sẻ. Nghiêm Kỷ, giờ là một sinh viên xuất sắc ngành kinh tế, hỗ trợ cô từ hậu trường, từ việc chọn mặt bằng đến thiết kế logo hình bông hoa xoăn như tóc cô.

Bình luận

Để lại bình luận