Chương 166

Hàn lão phu nhân cùng mẹ chồng cũng rất quan tâm tôi, nhưng bởi vì khi mang thai phụ nữ phải nôn nghén chính là một hiện tượng tự nhiên, vì vậy bọn họ cũng không thể làm được gì.

Nhưng Hàn Lỗi luôn cùng đi theo tôi thì cảm thấy hết sức khó chịu, mỗi lần nhìn thấy tôi ăn không vào hoặc là vừa ăn liền lập tức phun ra, anh ấy sẽ cau mày, hết sức quan tâm nhìn tôi, vẻ mặt hận không thể giờ phút này đổi thành người mang thai chính là bản thân anh ấy.

Cho nên, bởi vì nguyên nhân này, Hàn Lỗi thành công được cùng tôi đồng cam cộng khổ.

Một ngày sáng sớm, mọi người cùng nhau ngồi ở trước bàn ăn điểm tâm, tôi vẫn như cũ thấy thức ăn là buồn nôn, muỗng cháo vừa đưa đến miệng, ngửi được mùi liền không nhịn được quăng cái muỗng đi, quay đầu muốn nôn khan một trận.

Ngoài dự tính của tôi, lần này không có cảm nhận được tiếng hỏi quan tâm của Hàn Lỗi, mà là nghe thấy tiếng nôn khan giống tôi như đúc, là thanh âm nôn khan của Hàn Lỗi.

Có vẻ là bởi vì thanh âm nôn khan ấy khiến tôi cảm giác mình không còn quá khó chịu như trước nữa, thế nên xoay người lại quan tâm ông xã của mình.

Trên bàn ăn rất an tĩnh, vẻ mặt tất cả mọi người không tài nào giải thích được nhìn chằm chằm Hàn Lỗi, dù sao mang thai chính là cô gái của anh ta, muốn nôn nghén cũng không phải là chuyện của Hàn Lỗi, nhưng thanh âm nôn khan rõ ràng kia thì giải thích thế nào đây?

Sau khi nôn khan, sắc mặt Hàn Lỗi trắng nhợt nhìn tôi, trong mắt cũng có sự khó hiểu, không giải thích được.

Cuối cùng, mẹ chồng tôi nói, đây là bởi vì anh quá yêu tôi, trong tiềm thức hy vọng có thể cùng tôi chia sẻ thống khổ, cho nên theo tôi cùng nôn nghén.

Mặc dù cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi, nhưng chuyện này có vẻ là thật.

Từ ngày đó, mỗi lần tôi muốn nôn nghén, Hàn Lỗi cũng sẽ trước tôi một giây mà phát tác, giống như là báo trước để cho tôi có thể chuẩn bị tâm lý vậy.

Cho nên mọi người đều biết, Hàn Lỗi rất yêu bà xã của mình, đến nôn nghén cũng cùng nhau ân ái.

Bước vào tháng bảy, Hàn Lỗi lại cùng những người bạn của mình họp mặt.

Bởi vì không muốn anh ấy lỡ hẹn cho nên tôi lên tinh thần, chủ động muốn anh ấy mang tôi đến cuộc họp mặt của mình.

Thật ra thì tinh thần của tôi cũng không tệ lắm, ngoại trừ việc không muốn ăn, nôn nghén cùng với thích ngủ ra thì đều ổn cả.

Mấy ngày nay tinh thần của tôi rất tốt, cho nên phải đảm bảo bốn, thậm chí năm lần Hàn Lỗi mới dám “mạo hiểm” đồng ý, bởi vì bác sĩ nói, khi mang thai thời gian ba tháng đầu là nguy hiểm nhất, cho nên bọn họ đối với tôi hết sức nâng niu, chỉ sợ tôi té ngã, giống như chỉ cần ngậm trong miệng cũng hoà tan mất vậy.

Vẫn ở một sân đá bóng bỏ hoang như trước, vẫn là sáu người đàn ông đứng dưới và sáu người phụ nữ kia ngồi trên khán đài không thay đổi.

Mấy người đàn ông giằng co trên sân bóng, ngoài dự liệu lại không hề quyền đấm cước đá, chỉ ngồi nói chuyện.

Sáu người phụ nữ chúng tôi đánh giá lẫn nhau, sau đó ngầm hiểu ý cười một tiếng, thì ra là tất cả mọi người rất đúng dịp mang thai a, mới hơn một tháng, cũng có người bụng đã bành trướng lên, giống nhau ở chỗ tất cả đều mười phần có bầu cả.

Bởi vì các cô gái đang mang thai nên sáu người đàn ông quyết định lần này không đánh nhau mà đi tìm một chỗ cùng nhau nói chuyện phiếm.

(Momo: Vã mồ hôi, các anh đến sinh con cũng thi cùng nhau luôn à =_=|||)

Sau khi từ sân đá bóng chuyển đến phòng cà phê rất có phong cách, những người đàn ông liền tỉ mỉ chiếu cố vợ của mình, thỉnh thoảng trêu chọc đùa giỡn, trao đổi kinh nghiệm kinh doanh với nhau.

Đúng lúc này, tôi lại bắt đầu thấy khó chịu, không ngoài ý muốn, Hàn Lỗi liền ở trước mặt mọi người nôn ra một trận, kết quả đương nhiên là bị đám bạn tốt của mình đùa giỡn.

Bình luận

Để lại bình luận