Chương 166

“A a a ” Cốc Bách Linh không khống chế được nữa, đột nhiên hét lớn một tiếng, thanh âm khàn khàn mê người, tiểu huyệt cũng gắt gao cắn chặt, đem ngón tay của Dạ Tuyết Hi siết thật chặt như thể đang cố nuốt nó.
Dạ Tuyết Hi nhân cơ hội đó mãnh liệt rút ra, rồi lại cắm mạnh vào.
“Ô ô đừng nữa ô Dạ Tuyết Hi, chơi tôi chơi tôi ”
“Ưm a a ” Cốc Bách Linh hét lên một tiếng, cuối cùng phun ra vào giây phút cuối cùng.
Không ngờ lúc này, Dạ Tuyết Hi cầm chiếc cốc rỗng mà Cốc Bách Linh vừa uống xong, đem hứng lấy nước dâm của cô ta.
“Ha ha ha, không tồi ” Dạ Tuyết Hi cười lạnh, cầm cốc đưa tới bên miệng Hồ Ngọc Văn “Nào, ngoan ngoãn uống đi.”
Biết rằng Hồ Ngọc Văn không muốn uống, Dạ Tuyết Hi liền nắm cằm cô ấy, rót vào miệng một cách mạnh mẽ.
“Khụ khụ…” Hồ Ngọc Văn bị cho uống dâm thủy̠ nhất thời không quen, suýt chút nữa ho ra, lại bị Dạ Tuyết Hi vỗ mông một cái “Ai cho cậu ho ra ”
Hồ Ngọc Văn sợ đến mức nhanh chóng nhịn xuống, “ùng ục ùng ục” uống cạn.
Sau đó lại rút cắm mấy vòng, nhưng có thể thấy rõ ràng là bởi vì phun quá nhiều lần mà thân thể Cốc Bách Linh khô héo, thiếu nước.
Còn Hồ Ngọc Văn lại vì mấy lần khai phá vừa rồi trở nên càng mẫn cảm, ngày càng dâm đãng hơn.
Thuận theo Dạ Tuyết Hi cùng hai nữ hầu thay phiên nhau cắm rút, cô ta lần lượt bắn ra rất nhiều lần.
Chân của cô ta không dài bằng Cốc Bách Linh, cộng với việc đạt cực khoái liên tục, khiến cho cô ta không còn chút sức lực nào, “Bịch” một tiếng ngã sấp xuống đất.
Nhìn thấy Hồ Ngọc Văn ngã xuống, Dạ Tuyết Hi nghĩ rằng chuối ở trên bàn vẫn chưa dùng hết, làm sao có thể để cô ấy rời đi một cách tiện nghi như vậy được?
Quyến rũ người đàn ông của cô, nhất định sẽ phải trả giá đắt
Nghĩ rồi cô ra lệnh cho hai nữ hầu tìm trong tủ ra hai sợi dây thừng.
“Các ngươi trói hai người phụ nữ này lại, trói vào ghế rồi banh hai chân ra ”
Nói rồi, Dạ Tuyết Hi ngồi sang một bên pha một ấm trà ngon, cẩn thận quan sát.
Chỉ thấy đôi chân vốn đã đau nhức, yếu ớt của hai người được nữ hầu nhấc bổng lên, phó mặc cho người khác bố trí.
Sau khi đẩy Cốc Bách Linh và Hồ Ngọc Văn vào ghế và trói lại, liền nhấc chân của họ lên mở rộng sang hai bên, sau đó uốn cong bắp chân buộc chặt vào ghế.
Xem họ trói lại rồi, Dạ Tuyết Hi cầm một quả chuối trên tay.

Bình luận

Để lại bình luận