Chương 167

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 167

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Giang Ninh nhìn những quả dâu tây ướt át tươi đẹp, đã sớm thèm rồi.

Hẳn là Chu Liệt cũng rất hài lòng đúng không?

Dù sao quyền kiểm soát làm tình vẫn luôn ở trong tay người đàn ông.

Giang Ninh vốn nghĩ như vậy.

Mãi cho đến khi mọi chuyện vỡ lở, cô mới có thể phát hiện lúc trước tuổi trẻ vô tri, buồn cười cỡ nào.

Dục vọng của người đàn ông chỉ đơn giản là một cái hố sâu không đáy!

Giang Ninh nhớ đó vào một ngày tháng 5.

Hơn nữa Chu Liệt còn rất dịu dàng.

Thời tiết dần dần nóng lên, nhưng không có sự nhàm chán của mùa hè,

Editor: Chang + Beta: Linh, Amouriel

Sáng sớm hôm đó, A Thanh vội vã đến gặp cô.

Thời tiết dần dần nóng lên, nhưng không có sự nhàm chán của mùa hè,

Đầy nước trái cây, nở trên vị giác của miệng.

“A Ninh, chiều nay muốn mở đại hội động viên dân chúng ở phòng thôn, cô nhớ cô và Chu Liệt phải đi tham gia đấy. Tôi nghe bọn họ nói, chức vị Từ thụ đã định ra rồi, Anh ta là phó lãnh đạo bí thư của thôn, đại hội động viên chiều nay chính là anh ta chủ trì.”

Đây là năm thứ hai bọn họ kết hôn.

“Bởi vì lợi ích kinh tế của thôn chúng ta không được tốt, nói là để cho chúng ta chuyển sang trồng các loại rau khác, buổi chiều mọi người phải đi tham gia, còn có thể nhận hạt giống miễn phí đấy!”

Mặt trầm xuống. Đôi mắt khẽ tối.

Kiểu tiếp xúc thân thể trần trụi ấy, giữa hai người không có bất kỳ khoảng cách nào…

Khi A Thanh nhắc đến miễn phí, đôi mắt cô ấy sáng lên.

A Thanh đột nhiên nháy mắt với Giang Ninh, trong nụ cười ẩn giấu trêu chọc.

Giang Ninh cười nhàn nhạt

Dục vọng của người đàn ông chỉ đơn giản là một cái hố sâu không đáy!

Cô không có hứng thú với hạt giống miễn phí, nhưng chuyện chuyển sang trồng cây khác, đã nghe Chu Liệt nói qua.

Giọng nói người đàn ông trầm thấp “Cho em đấy.”

Cô bèn ghi nhớ trong lòng, cũng đồng ý với A Thanh.

A Thanh nói: “Vậy thì cứ nói như vậy là được rồi, buổi chiều tôi đến tìm cô, chúng ta đi sớm một chút để chiếm một vị trí tốt.”

“A Ninh, chiều nay muốn mở đại hội động viên dân chúng ở phòng thôn, cô nhớ cô và Chu Liệt phải đi tham gia đấy. Tôi nghe bọn họ nói, chức vị Từ thụ đã định ra rồi, Anh ta là phó lãnh đạo bí thư của thôn, đại hội động viên chiều nay chính là anh ta chủ trì.”

Cô bèn ghi nhớ trong lòng, cũng đồng ý với A Thanh.

Nói xong.

Trên giỏ trúc phủ một tấm vải trắng, cô tò mò mở ra nhìn một cái.

A Thanh đột nhiên nháy mắt với Giang Ninh, trong nụ cười ẩn giấu trêu chọc.

Trong sự mờ mịt.

Khi đó da mặt Giang Ninh có chút mỏng, bị trêu chọc vài lần, trên mặt rầu rĩ đỏ lên.

Giang Ninh theo ánh mắt của cô ấy quay đầu nhìn lại, chỉ thấy phía sau các cô không biết từ lúc nào có thêm một người.

Chu Liệt đã trở về

Trong tay anh mang theo một cái giỏ trúc, trên người mang theo một ít bùn đất, như thể anh vừa từ dưới ruộng trở về.

“Tôi cũng không quấy rầy hai vợ chồng son mấy người nữa, buổi chiều tôi lại đến tìm cô nhá”

A Thanh cười bỏ chạy.

Khi đó da mặt Giang Ninh có chút mỏng, bị trêu chọc vài lần, trên mặt rầu rĩ đỏ lên.

Cô mơ hồ cảm giác được Chu Liệt đang mất hứng.

Mặt trầm xuống. Đôi mắt khẽ tối.

Hẳn là Chu Liệt cũng rất hài lòng đúng không?

Giang Ninh còn chưa kịp đặt câu hỏi, Chu Liệt đã đi vào sân.

Anh rửa tay bên cạnh ống nước, lại đưa giỏ tre trong tay cho Giang Ninh

Khi A Thanh nhắc đến miễn phí, đôi mắt cô ấy sáng lên.

Giọng nói người đàn ông trầm thấp “Cho em đấy.”

Giang Ninh nhận lấy, có chút nặng.

Trên giỏ trúc phủ một tấm vải trắng, cô tò mò mở ra nhìn một cái.

Bên trong là một giỏ dâu tây đỏ tươi.

Giang Ninh lộ ra vẻ mặt kinh ngạc “Dâu tây? Làm sao có dâu tây vào lúc này vậy?’’

Chu Liệt nhướng mày, “Giống mới đấy, em ăn thử xem. ”

Bình luận

Để lại bình luận