Chương 17

Đã khoảng mười ngày Quân Bạch không thao cô, anh chỉ cảm thấy lửa dục không nhịn được nữa, đâu còn quan tâm đến lời Ngôn Khả Khả nói?
Hơn nữa, Ngôn Khả Khả ngoan ngoãn chịu thao là tốt nhất, cho dù cô không vui thì bây giờ anh cũng phải làm cô một lần! Cô không được phép từ chối!
Quân Bạch vén váy cô lên hông, nhanh chóng cởϊ qυầи lót của Ngôn Khả Khả ra, một tay trêu chọc tiểu huyệt, một tay cởϊ qυầи của mình.
Côn ŧᏂịŧ tím đen lúc này đã cương cứng đến mức thô to một cách bất thường. Quân Bạch nâng một chân của Ngôn Khả Khả lên treo trên khuỷu tay của mình, sau đó điều chỉnh độ cao tương ứng ở bên dưới, côn ŧᏂịŧ đâm một phát vào trong.
“Ưm~” Ngôn Khả Khả đỏ mặt, nhỏ giọng rêи ɾỉ. Cô đã bị ngón tay thô ráp của Quân Bạch cắm chảy rất nhiều dâʍ ŧᏂủy̠, bên trong trống rỗng, côn ŧᏂịŧ của Quân Bạch vừa cắm vào đã ngay lập tức khiến cô vô cùng thoải mái.
Quân Bạch thèm khát mười ngày, côn ŧᏂịŧ lớn vừa cắm vào tiểu huyệt của Khả Khả đã bắt đầu thao mạnh làm mạnh, muốn thể hiện ham muốn của mình.
“Ưm~nhanh quá… ưm~chậm một chút… ưm~” Ngôn Khả Khả bị va vào cánh cửa bằng gỗ, phần lưng hơi đau nhưng càng khiến cô thấy dục tiên dục tử.
Quân Bạch cắm được một lúc thì cảm thấy thỏa mãn hơn, thấy cô bị thao đến mức hai mắt mê ly, không khỏi đắc ý: “Hừ, tao hóa, còn nói là tôi cưỡng ép em, không phải em rất sướиɠ khi bị côn ŧᏂịŧ cắm sao?! Tiểu huyệt kẹp côn ŧᏂịŧ của tôi chặt quá, thích ăn côn ŧᏂịŧ lớn vậy sao?!”
Sắc mặt Ngôn Khả Khả đỏ bừng, muốn nghĩ cách phản bác nhưng khi ngẫm lại thì thấy lời anh nói là sự thật, bây giờ đúng là cô bị thao vô cùng thoải mái.
Cô đành phải chịu đựng sự xấu hổ, giả vờ không nghe thấy những lời anh nói, hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ mà anh mang lại.
Quân Bạch càng thêm đắc ý, miệng không ngừng gọi “Tao hóa”.
“Tao hóa, tiểu huyệt thả lỏng một chút! Kẹp chặt như thế, không sợ côn ŧᏂịŧ lớn cắm rách em sao?!”
Quân Bạch đánh mạnh lên mông trắng nõn của cô, cần cổ run rẩy, cả người Ngôn Khả Khả giống như sắp bay lên trời.
“Hừ, đúng là tao hóa! Đánh mông em, em còn hưởng thụ!”
Quân Bạch một hai muốn đánh sập tôn nghiêm của cô, lực tay đánh mông Ngôn Khả Khả lại tăng lên.
Ngôn Khả Khả lắc đầu khóc hu hu, nhỏ giọng nói: “Ưm~tôi không có… không phải tôi mà…”
Quân Bạch hung hăng đẩy hông mạnh vào trong cô, lớn tiếng nói: “Còn nói không phải?! Tôi thao nhiều phụ nữ như vậy cũng chưa gặp người nào lẳиɠ ɭơ như em!”
“Ở trong nhà vệ sinh của trường mà cũng có thể mở đùi cho tôi thao, còn rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ như thế, em còn dám nói mình không phải tao hóa?!”
Ngôn Khả Khả xấu hổ khóc hu hu: “Không phải tôi…”
Quân Bạch chọc cô khóc thì cũng đau lòng, vội vàng kéo cô vào trong l*иg ngực, nhẹ nhàng hôn lên môi cô rồi trấn an: “Đừng khóc đừng khóc, tôi thích em lẳиɠ ɭơ như vậy, càng lẳиɠ ɭơ càng tốt, tôi thao mới sướиɠ được.”
Tiếng khóc của Ngôn Khả Khả dần dần nhỏ lại, nghe thấy lời của anh thì mặt lại đỏ lên, mềm mại dựa trong lòng mặc anh làm.
Quân Bạch nhanh chóng cảm nhận được người cô đã mềm nhũn, cười cười nhẹ nhàng vỗ lên mông nhỏ của cô: “Chúng ta đổi tư thế, tôi muốn làm em từ phía sau.”
Nửa người Ngôn Khả Khả bám vào cánh cửa, mông vểnh cao lên, dáng vẻ lẳиɠ ɭơ dâʍ đãиɠ chờ người cắm vào.
Quân Bạch nhanh chóng cắm mạnh côn ŧᏂịŧ vào. Âm thanh “Bạch bạch bạch” vang khắp nhà vệ sinh.
Hai tay Quân Bạch vươn ra phía trước, mỗi tay mạnh mẽ bóp một bên ngực của cô.

Bình luận

Để lại bình luận