Chương 17

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 17

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

“Ha ha, cậu vẫn nhớ sao.”
“Cho nên tôi thầm nghĩ, chúng ta có nên giống như lúc còn nhỏ, cùng nhau ngủ cùng một giường không?”
Tống Tụng lập tức cảnh giác lên “Đừng, chúng ta đã lớn rồi.”
“Có đôi khi tôi nghĩ, mối quan hệ của chúng ta tốt như vậy, nhưng bởi vì tính cách của cậu đối với người khác đặc biệt lạnh nhạt, chuyện của cậu tôi hiểu rấtrõ, chuyện của tôi cậu cũng biết, nhưng sau khi sinh Nhân Nhân ra, tôi cảm thấy cậu có rấtnhiều chuyện gạt tôi. Lại nhớ lại nhiều năm như vậy rồi cậu không yêu đương, bên cạn♄ cũng không có người yêu cho dù là nữ hay người đàn ông nào, tôi thầm nghĩ, có phải trên người cậu mắc bệnh khó nói nào không…Hoặc là có chuyện gì mà cậu không nói với tôi không?”
Tống Tụng nắm chặt chăn, vẻ mặt không thay đổi nói “Tôi có chuyện gì gạt cậu chứ? Không phải cậu cũng không yêu đương sao?”
“Tôi mãi không yêu đương là bởi vì tɾong lòng tôi có một người. Tống Tụng, tôi không tin nhiều năm như vậy rồi cậu không biết tâm ý tôi đối với cậụ”
Tống Tụng không còn cách nào, cậu chống người ngồi dậy, buồn ngủ nói ‘Nguyên Bạch, bởi vì mẹ đứa bé khó sinh mà chết đã mang tới ảnh hưởng rấtlớn với tôi, cho nên tôi tạm thời không định…”’
“Tôi không bắt cậu chấp nhận tôi ngay, tôi chỉ muốn cậu hiểu lòng tôi là được. Cậu cũng thấy rồi, tôi xem Nhân Nhân như con mình, tôi cũng thường xuyên ở nhà cậu, người ngoài đã đồn thổi về chúng ta từ lâu rồi. Cậu cảm thấy hai người đàn ông không thể ở cùng nhau, mấy năm nay chúng ta không phải đang sống cùng nhau sao, chúng ta có mâu thuẫn gì không, có cãi nhau không? Tôi đối xử với cậu và con như thế nào, cậu thật sự không cảm nhận được một chút gì sao?”
“Bên ngoài đồn cái gì?”
“Chúng ta là một cặp.”
Tống Tụng lắc đầu, cậu cúi đầu xuống, có vẻ đặc biệt mệt mỏi. Cậu đã từng nghĩ ở bên cạn♄ Lưu Nguyên Bạch, nhưng cậu thật sự không thể nói ra bí mật trên cơ thể. Cậu phải giải thí¢h như thế nào việc đứa bé là từ bụng cậu chui ra, giải thí¢h thế nào về người cha còn lại của con bé, hai tiếng trước bọn họ còn chạm mặt nhaụ Càng không biết nên giải thí¢h với Lưu Nguyên Bạch như thế nào về bộ phận dị dạng của mình.
Lúc trước cậu nghĩ rấtđơn giản, bỏ cha lấy con, trên thực thế đây là ý nghĩ cực kỳ ích kỷ. Những vấn đề khác đều bị cậu xem nhẹ, mơ mơ hồ hồ đi tới hôm nay, cậu cũng cảm thấy vô cùng mệt mỏi, định buông bỏ hết mọi chuyện. Lời nói dối đã nhiều đến mức đến cậu cũng sắp tin là thật, cậu thật sự cảm thấy mẹ đứa bé đã chết, cậu chỉ là một người ba đơn thân mà thôi.
Có chút nợ tình, cậu cần phải trả lại, nhưng cơ thể của cậu, lại chẳng cách nào trả.
Đồng tính luyến ái ở thế giới song tính, sao dám mong ước xa vời tới chuyện yêu đương, kết hôn. Có một đứa con đã không tệ rồi, không cần mơ ước cao xa những thứ khác.
“Tôi, tôi ghét đàn ông…”
Cậu buồn ngủ, lời nói ra cũng không lựa lời mà nói. Lưu Nguyên Bạch nghe xong lại cười, cậu ta cúi đầu xuống hôn, khi tới gần gương mặt của Tống Tụng, đôi môi cậu ta gần tɾong gang tấc, lại hơi hơi nhích về trước là chạm vào mặt Tống Tụng rồi. Tống Tụng làm sao có thể không biết, cậu cuống quít đẩy Lưu Nguyên Bạch ra, ngay sau đó nằm xuống giường, kéo chăn lên che đầu, rầu rĩ nói ‘Tôi muốn ngủ.”
“Cùng nhau ngủ?”
“Không được.”
Cậu nghe thế tiếng thở dài của Lưu Nguyên Bạch, đợi một lúc lâu cậu lại nghe tiếng mở cửa rời đi. Tống Tụng kéo chăn ra, thở dài một hơi.
Vốn dĩ không có tinh thần gì, lại bị Lưu Nguyên Bạch dày vò đến không còn buồn ngủ nữa. Tống Tụng nghĩ tới việc Lưu Nguyên Bạch ở kế bên, chỉ cách nhau một bức tường, khiến cậu càng nghĩ đông nghĩ tây, phiền lòng đến không ngủ được.
Một người đàn ông trưởng thành đã hơn 30 tuổi, cậu cũng không phải không biết Lưu Nguyên Bạch chẳng có chỗ nào chê, nhưng cậu không có bất kỳ du͙c vọng nào với cậu ta. Huống hồ gì cậu là một người song tính, không có dương vật bình thường dưới cơ thể, không có lông đen dài như người khác, bình thường quần lót mặc trên người không ngừng cọ lên môi âm hộ không lông mao của cậu, khiến cậu liên tục chảy nước dâm. May mắn là âm đế của cậu được môi âm hộ bao bọc khá kín, lúc quần lót cọ xát lên cũng không đụng tới âm đế, nếu không chỉ đi thôi cũng mang tới khoáı cảm như vậy thật sự rấtbi ai.

Bình luận (0)

Để lại bình luận