Chương 17

“Không………

Ưm…

A……”

Nữ đế bị bắt tự chơi đùa vỗ về âm đế sưng cứng của chính mình, lừa mình dối người lắc đầu phủ nhận.

Minh Vân Tiếu cũng không nhụt chí, một đường nhẹ nhàng hôn lên làn da trắng nõn:

“Sẽ thoải mái, nhi thần giúp người, dần dần người sẽ thích……”

Nàng mềm nhẹ hôn liến núm vú sưng kiều, nhỏ giọng làm nũng:

“Vú trướng rất không thoải mái đúng không, Tiếu Nhi giúp mẫu hoàng mút vào được không?

Tiếu Nhi sẽ thật nhẹ nhàng, nhất định ôn nhu hơn so với dì….”

“Câm mồm, a…….”

Vú lại lần nữa rơi vào khoang miệng ấm áo, sữa no trướng bị miệng nóng mút vào, trào lên cảm giác tê dại, nữ đế không kiềm được run rẩy rướn ngực.

Minh Vân Tiếu nâng hai cánh mông non mềm lên, dưới háng chậm rãi thọc vào rút ra, mới đầu là dịu dàng cọ xát, mẫu hoàng không có phản kháng, chỉ nắm chặt tay áo nàng.

Vì thế nàng dần dần lớn gan, lúc mút đến bên đầu vú còn lại, dưới háng đã mạnh mẽ xuyên vào, lúc này mẫu hoàng vô lực giãy giụa, chỉ có thể kẹp chặt chân, nắm tóc của nàng a a kêu thảm.

“Ô a, ha……

Quá sâu……

Dừng lại……

A a……

Nghịch, nghịch tử……

Chậm một chút, chậm một chút……

Ô……”

Long bào tán loạn bất kham, đầu nhũ trắng nõn ở trước ngực nhô cao, tạo ra từng trận nhức mỏi, lý trí bị cơn ngứa ở huyệt dâm chiếm lĩnh, đầu vú cùng lỗ hoa đồng thời tiết ra mật nước, bụng nhỏ dâng lên khoái cảm thỏa mãn càng sâu hơn so với đêm sinh thần công chúa, nhưng cũng bất đồng với những lần dâm nhục khác, lại có thêm một tia ấm áp.

“Tiếu Nhi, nhi thần, a, rất thích mẫu hoàng……

Nhi thần rất khoái hoạt……

Mẫu hoàng, mẫu hoàng tốt, huyệt nhỏ thật mềm, gắt gao hàm chứa Tiếu Nhi ……

Mẫu hoàng thoải mái không?

Nhi thần so với dì ai đâm vào sâu hơn?

Mẫu hoàng, hô……

Nhi thần với dì ai hầu hạ người thoải mái hơn Mẫu hoàng, mẫu hoàng nói đi ……”

Minh Vân Tiếu hôn lung tung lên đuôi mắt ướt át nữ đế, dưới háng điên cuồng thao làm, đâm đến mức không ngừng phát ra tiếng nước, ngoài miệng không ngừng truy hỏi.

Nữ đế bị chim lớn đụ đến nỗi lỗ hoa loạn thành một đoàn, nhắm chặt mắt kêu khóc:

“Tiếu Nhi, Tiếu Nhi!

Đủ rồi, ô a……

Đừng, đừng nói nữa……

Không cần, không cần nhanh như vậy ……

A a a……”

Khoái cảm dường như đang bao trùm lấy nàng, Minh Vân Tiếu ra sức đẩy hông, nhịn không được muốn nghe càng nhiều, nàng nhéo lấy âm đế của mẫu hoàng mà vuốt ve:

“Về sau, mẫu hoàng không cần cho dì đụ được không?

Mẫu hoàng không được để dì đụ!

Nhi thần, nhi thần khó chịu……

Mẫu hoàng đáp ứng nhi thần, mau trả lời, đáp ứng nhi thần!”

“Trẫm đáp ứng!

Trẫm đáp ứng!

Tha, buông tha trẫm……

Ô a a a……”

Nữ đế khóc lóc co rút, sâu bên trong lỗ hoa liên tục bắn ra nước ấm, vách thịt xoắn chặt, bị đầu đỉnh đâm đến cổ tử cung, trào ra xuân triều cuồn cuộn.

Minh Vân Tiếu hôn lấy mẫu hoàng mệt đến ngất xỉu thật sâu, tinh dịch tràn đầy tưới ở sâu trong lỗ hoa .

Thật lâu sau, nàng mới lưu luyến không nỡ mà rút ra, sửa sang lại quần áo, bế nữ đế hôn mê, bước nhanh ra ngoài cửa.

Bình luận

Để lại bình luận