Chương 17

Một tay hắn cầm vòi phun nước, một tay vén áo lên lau mặt, khi nâng cằm ánh mắt lơ đãng đảo qua cửa sổ phòng Hạ Vân.
Hạ Vân giống như bị đïện giật cuống quýt lùi người về, trốn phía sau rèm.
Trái tim cô đập nhanh hơn, hơi thở cũng hơi loạn, cô không thể nói rõ mình đang khẩn trương cái gì, chỉ cảm thấy không có mặt mũi đối mặt với cha.
Nhưng mà không thể làm rùa đen rút đầu, điều chỉnh bản thân xong, Hạ Vân ôm đứa bé còn đang ngủ say đi xuống lầụ
Đi đến dưới lầu mới phát hiện sáng sớm cha đã mua giường màu lam ngày hôm qua nhìn tɾúng trở về, đặt ở phòng điều hòa dưới lầu, trên giường nhỏ còn treo đủ loại món đồ chơi màu sắc rực rỡ, thoạt nhìn vô cùng đáng yêụ
Bữa sáng bày trên bàn trà, có cháo có bánh bao.
Bà cụ thấy cô xuống dưới, lập tức đi tới ôm chắt “Cháu mau đi ăn sáng đi, bà ôm đứa bé cho.”
“Cảm ơn bà nội.”
“Cha cháu nói giường nhỏ này để phía dưới, thường ngày có thể để đứa bé nằm, không cần luôn ôm.”
“Dạ.”
Bà cụ thật lòng yêu thí¢h đứa bé, thấy đứa bé tỉnh lại ôm đứa bé một lúc lâu luyến tiếc buông tay, cục cưng cũng là đứa bé ngoan, chỉ cần ăn uống no đủ, tã không ướt, đứa bé có thể an tĩnh.
Hạ Vân ăn bữa sáng xong thì đến cửa tiệm, gọi người đàn ông đang lau xe “Cha.”
Hạ Minh Viễn nhìn cô, chỉ thản nhiên đáp một tiếng.
Xe đã rửa gần xong chỉ thiếu lau khô, Hạ Vân thấy thế cũng lấy khăn lông trên giá giúp đỡ laụ
Trước đây cô thường xuyên rửa xe giúp cha, xem như công việc thuần thục.
Hạ Minh Viễn cũng không từ chối, để cô làm, dường như bọn họ vẫn luôn ở chung như thế, phía giữa cách nhau bốn năm tầng lầụ
Vì tiện bú sữa Hạ Vân đều mặc là áo trên rộng rãi mềm mại, áo lót cũng là loại mỏng nhẹ thông khí, không có hiệu quả định hình.
Cho nên khi cô khom lưng lau thân xe, cổ áo rộng mở lập tức hạ xuống, để lộ ra hai nhũ thịt to mọng trắng nõn.
Theo động tác lau xe của cô, hai bên nhũ thịt cũng không ngừng lắc tới lắc lui.
Hạ Minh Viễn mới nâng mắt thì thấy được cảnh sắc tuyệt đẹp này, đồng tử hơi co rụt lại, ngay sau đó rời mắt đi.
Nhưng mà Hạ Vân không nhận thấy được mình đã bị lộ hàng, vẫn cong eo nghiêm túc lau dọn, hai nhũ thịt lắc qua lắc lại giống như muốn chui ra khỏi cổ áo.
Tuy Hạ Minh Viễn rời mắt, nhưng không mở miệng nhắc nhở cô.
Im lặng lau xong xe.

Bình luận

Để lại bình luận