Chương 17

Tần Huyên cũng không để ý tới những ánh mắt của người khác, đi thẳng đến trước bàn Tần Niệm đang ngồi, đem một hộp điểm tâm để lên bàn trước mặt cô.

“Bữa sáng.” Hắn nói.

Hắn xuất hiện một cách phô trương ở chỗ này làm các học sinh khác vây xem đông nghịt, Tần Niệm thật sự không cho hắn sắc mặt tốt, nhưng lại không thể không để ý tới hắn.

Chỉ có thể ở trong lòng mắng câu “Giảo hoạt!”

Nhìn hộp điểm tâm được mua ở một cửa hàng nổi tiếng, Tần Niệm ngẩn người, trong lòng còn sót lại một chút khó chịu cũng theo đó mà biến mất tiêu.

Anh trai vẫn là dành thời gian mà ghé mua cho cô bánh ngọt nha.

Thấy cô nhận lấy điểm tâm ngọt, sắc mặt của Tần Huyên mới tốt lên một chút, sau đó mới nói: “Giữa trưa tan học nhớ chờ anh.”

Nói xong, hắn liền xoay người rời đi.

Từ Gia ở một bên nhìn hành động ngọt ngào của hai anh em, cảm khái nói: “Anh trai của cậu thật ngầu a!”

Tần Niệm nhớ tới đêm qua hắn ôm cô, cưỡng bách cô xem tranh khỏa thân, thì liền thấy hắn một chút cũng không còn ngầu nữa.

Tần Niệm lại nghĩ tới giấc mơ đêm qua, người đàn ông trong mộng cũng có giọng nói dỗ dành cô giống vậy, vừa ôn nhu lại nghịch ngợm.

Quả thực cùng Tần Huyên giống nhau như đúc.

Nghĩ vậy một chút, sắc mặt Tần Niệm trong nháy mắt liền trở nên mờ mịt.

Chính mình đây là điên rồi sao? Như thế nào có thể liên tưởng như vậy!!

Tối hôm qua cái kia rõ ràng là…… Rõ ràng là một giấc mộng xuân!

…………

……

..

Thời điểm trong tiết thể dục, có hai lớp đều đồng thời học thể dục ở ngoài sân, sau khi như thường lệ cho tất cả học sinh chạy vòng quanh sân bóng hai vòng, thì thầy giáo liền tuyên bố tự do hoạt động, vì thế nam sinh của hai lớp liền tổ chức thi đấu một trận bóng rổ.

Từ Gia hứng thú bừng bừng mà lôi kéo Tần Niệm đi xem.

Kết quả nhìn không tới năm phút, cô liền không còn hướng thú muốn xem tiếp.

“Nhìn mấy anh chàng lớp 12 thi đấu bóng rổ rồi lại nhìn qua mấy nam sinh lớp 10 thi đấu quả thật là cách nhau một trời một vực? Buổi chiều ngày hôm qua anh trai của cậu cũng có một trận đấu bóng, rõ ràng thật là cảnh đẹp ý vui a, mặc kệ là kỹ thuật chơi bóng hay người chơi bóng, đều rất đẹp.”

Từ Gia nói xong liền nhăn lại mi, “Cậu lại nhìn nam sinh lớp mình đi, giống như cái cùi bắp nha.”

Nghe cô nàng đem nam sinh trong lớp đi so sánh với cái cùi bắp, Tần Niệm không khỏi nhấp miệng cười khẽ, tính cách của cô văn tĩnh, cho nên lúc tươi cười cũng đều thực ôn nhu.

Từ Gia xem đến trong lòng đầy cảm khái, hai anh em nhà này đều thật mê người nha.

Nếu cô nàng mà là con trai, khẳng định sẽ thích một cô gái trắng nõn sạch sẽ, ôn ôn nhu nhu như vậy a.

“Trận đấu bóng ngày hôm qua đều là những người học lớp 11, 12 có kỹ năng chơi bóng tốt, còn hôm nay chỉ là trận bóng đùa giỡn với nhau thôi, không thể so sánh nha.”

Bình luận

Để lại bình luận