Chương 17

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 17

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Chươռg 17 Anh trai trở nên bình thường?
Diệp Nam Phong lại lần nữa đẩy em gái ra ngoài sân. Diệp Chi lúc này còn đang lo lắng anh trai sẽ tiếp tục ngồi trên xích đu, nhưng anh chỉ ngồi một mình trên xích đu, yên lặng đối mặt với cô.
Cô nhớ tới tối hôm qua, sau khi anh nghe được cô nói mớ nhắc tới Hạ Thư Niên thì đã trầm mặc thật lâụ Diệp Chi không dám mở mắt, nên đương nhiên cũng không biết anh đang nghĩ gì, một lúc sau thì anh sửa sang lại quần áo cho cô rồi rời khỏi phòng.
Không biết liệu anh trai có đang suy nghĩ quá nhiều hay không.
Diệp Chi ngập ngừng nói “Anh hai, đôi mắt em hình như có thể cảm nhận được một chút ánh sáng.”
“Ồ?” Diệp Nam Phong nhướng mày, nhếch kho”e miệng “Vậy sau khi Chi Chi khôi phụcthị lực thì muốn nhìn thấy gì nhất?”
Diệp Chi mỉm cười “Em muốn nhìn xem anh hai có ăn ngủ tốt không.”
Diệp Nam Phong sờ vào khung xích đu bên cạn♄, ͼhân cố ý nhón lên, nhẹ nhàng đung đưa the0 xích đu, anh nói nhỏ “Em muốn quay lại với Hạ Thư Niên à?”
Trên mặt Diệp Nam Phong không có chút công kích nào, giọng nói ấm áp, như muốn cùng cô tâm sự.
Anh trai trước giờ luôn có thành kiến với Hạ Thư Niên, nhưng anh ấy lại không nói ra vì sao không thí¢h, hiện tại xem ra, Diệp Chi hình như đã hiểu được gì đó.
Cô bị hỏi một đằng trả lời một nẻo “Nếu anh hai tìm được một người con gái mà anh thực sự thí¢h, thì lúc đó anh sẽ biết câu trả lời là gì.”
Nghỉ ngơi một ngày, Diệp Nam Phong lại quay về trực ban liên tục hai đêm, khi về đến nhà liền ngủ suốt một ngày, ngày đêm đảo ngược, đến khi tỉnh lại đã là buổi tối.
Trong nồi có đồ ăn đã được hâm nóng dành cho anh.
Công việc của anh vô cùng bận, thường xuyên vắng nhà, lúc về đến nhà liền ngủ đến khi trời tối sầm, nhưng mỗi khi tỉnh dậy đều có thể ăn được những món ăn nóng hổi.
Là Diệp Chi chuẩn bị.
Mặc dù sau khi bị mất thị lực cô đã ngừng nấu ăn cho anh trai, nhưng cô vẫn cố gắng tính toán thời gian anh sẽ thức dậy và nói với dì giúp việc chuẩn bị đồ ăn, sau đó đặt vào nồi giữ nhiệt.
Diệp Nam Phong gõ cửa phòng Diệp Chi, nhìn thấy thuốc trên bàn liền hỏi “Sao em không uống thuốc?”
“Em vừa nghe sách nói nên quên mất.”
Diệp Chi cũng có chút phòng bị, chỉ khi anh trai ở nhà cô mới phải uống thuốc cho anh xem.
Tuy rằng cô đã chứng minh được những loại thuốc đó không liên quan gì đến sức khỏe của mình.
Diệp Nam Phong vừa thở dài vừa đưa thuốc cho cô “Khó trách Lạc Lạc lúc nào cũng chau mày, ai mà chăm sóc cho em sẽ có vài nếp nhăn trên lông mày mất thôi.”
Diệp Chi uống thuốc xong, hai tay tự xoa bóp đùi mình “Em đã hiểu chuyện hơn rồi, anh nhìn xem, em còn tự mình xoa bóp ͼhân nữa.”
“Em không hiểu về huyệt đạo này kia.” Anh tự nhiên kéo tay Diệp Chi ra và ấn vào đầu gối cô.
“Anh hai hôm qua trực đêm đã vất vả rồi, hay là anh đi ngủ sớm đi.”
“Hai ngày nay trực đêm nhưng lại không có ca cấp cứu nào, anh ở phòng trực đã ngủ rồi, lúc này lại không ngủ được. Hơn nữa, sau khi trực ban anh sẽ có hai ngày nghỉ ngơi, tối nay anh hai sẽ xoa bóp cho em nhiều thêm một chút.”
Anh em họ vẫn nói chuyện tự nhiên giống như bình thường, mà sau khi mất đi thị lực vẫn luôn như vậy.
Có lẽ anh trai đã trở nên bình thường….
Dù sao Diệp Chi vẫn còn có bóng ma tâm lý, cô thậm chí không dám dựa vào chiếc đệm mềm mại sau lưng, hai tay đặt trên đùi không rời đi.

Bình luận (0)

Để lại bình luận