Chương 170

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 170

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

“Nhiều như vậy! Thật ngại quá. ”
“Kích động cái gì, ba mẹ anh chuẩn bị tiền cho em, cũng là từ trong tiền anh đưa cho bọn họ dưỡng già mà ra, nghĩ như vậy liền cảm thấy an tâm.”
Trần Vũ Hàm vừa nghe như vậy, quả thật cảm thấy rất có đạo lý a.
Cô lập tức đặt đồ ăn vặt đã lấy xuống, bắt đầu tháo bao lì xì đếm tiền, một đường lặp đi lặp lại đếm đến nhà mới thôi.
Đến nhà Khương Yển, cô rất vui vẻ, cảm giác mình quả thực giống như mình được mọi người cưng chiều, nhưng lại cảm thấy Khương Yển có chút đáng thương, giống như địa vị phú quý duy nhất đều bị cô đè ép không còn.
Nhưng mà, đối với Khương Yển mà nói, chuyện càng chua xót còn ở phía sau.
Đảo mắt sắp đến tết, dựa theo ước định trước đó, Khương Yển muốn cùng Trần Vũ Hàm đến nhà cô ra mắt ba mẹ cô một chút.
Chuyện cô có bạn trai, còn có ba mẹ Khương Yển chuẩn bị mùng ba tới bàn chuyện hôn sự, cuối cùng vẫn không thể giấu được cha cô.
Thật ra cô cũng biết không giấu được bao lâu, dù sao ba mẹ Khương cũng phải trực tiếp tới gặp mặt, nhưng không ngờ thời gian lại trôi qua nhanh như vậy, ngay sau khi cô từ khương gia trở về chỉ có một tuần, mẹ cô liền gọi điện thoại nói ba cô đã biết chuyện của cô rồi.
Cha cô đã trực tiếp bỏ lại một câu và nói rằng “không có cửa”.
Thật vậy, ông ấy đã làm được.
Lúc Trần Vũ Hàm mang Theo Khương Yển về nhà, chân trước vừa bị mẹ Trần nghênh đón đi vào, một giây sau, Khương Yển đã bị ba Trần cầm dao đuổi ra khỏi cửa.
Cửa đóng sập lời, cửa sổ còn rung lên hai lần.

Khương Yển thiếu chút nữa ngã vào cửa nhà hàng xóm, lảo đảo kêu lên một nguy hiểm, nhưng anh cũng không dám biểu đạt bất mãn của mình, chỉ có thể tỏ ra đáng thương trở về cửa nhà Trần Vũ Hàm đứng, hy vọng có thể sớm xoa dịu được lửa giận của ba Trần, trước tiên để anh vào nhận sai trước.
Trong phòng, Trần Vũ Hàm nhìn con dao lấp lánh trên tay cha ruột, sắc mặt trắng bệch vì bị dọa đến sợ hãi, nhìn khuôn mặt tức giận không chút giả dối trên mặt ông, rõ ràng vừa rồi ông ấy làm là thật.
“Bố!”
Cô vừa tức giận vừa lúng túng gọi một tiếng, cau mặt muốn đi mở cửa, lại nhìn thân thể to lớn của ông đứng chắn lại,chiếc bụng bia đứng ở đó, nói: “Không được mở cửa, đây cũng không phải người nhà chúng ta, để cho anh ta vào đây làm cái gì. ”
“Con đã nói với bố là con muốn đưa Khương Yển trở về, lúc trước bố cũng đã đồng ý rồi.”
Trần Vũ Hàm đưa tay kéo thân thể ba Trần, chỉ nhìn ông giơ cao dao thái, sợ sẽ làm cô bị thương. Ngoài ra, thân thể này căn bản không nhúc nhích chút nào, giống như một ngọn núi đè vào cửa.
“Bố vốn dĩ đồng ý, còn không phải bởi vì bố không có cách nào tới tìm con, nếu bố khi đó có thể qua được, bố chắc chắn đánh nó một trận mà sẽ không để đến ngày hôm nay.”
Ba Trần tức giận nói chuyện, khiến cho Trần Vũ Hàm mới nhớ tới.
Ban đầu mẹ Trần nói cho cô biết, lúc ba Trần biết chuyện của cô và Khương Yển, lập tức muốn mua vé máy bay tới đây, chỉ là tiền riêng của anh đều bị bà tịch thu, không có tiền mua vé máy bay, phía sau đi hỏi mượn tiền của người ta chuẩn bị rời đi, bà đã sớm phát hiện mới không cho nên ông mới không đi được.
Mắt thấy mình nói không lại, Trần Vũ Hàm chỉ có thể dùng khuôn mặt uất ức của mình nhìn về phía mẹ Trần, ở bên kia lo lắng hô: “Mẹ! Sao lại như vậy, Khương Yển lần đầu tiên đến nhà chúng ta a. ”
Mẹ Trần tuy rằng đã lớn tuổi, nhưng bóng dáng của một tiểu nữ nhân dịu dàng ở vùng sông nước Giang Nam kia vẫn rất rõ ràng, hai mẹ con kỳ thật bộ dạng rất giống nhau, từ làn da trắng trẻ đẹp của Trần Vũ Hàm có thể nhìn ra được, lúc mẹ Trần khi còn trẻ nhất định cũng là một lớn mỹ nhân kiều mị.

Bình luận

Để lại bình luận