Chương 172

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 172

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Trịnh Nghị không dám thúc giục cô, chỉ có thể nhịn chờ cô ngồi xuống, vòng eo căng thẳng, hắn rất muốn hung hăng xuyên qua cô, lời nói ra đều không khỏi mang theo một chút nũng nịu.

“Tô Tô, nhanh lên….. ăn xuống hết đi, chặt quá. ”

Cô vươn tay hung hăng véo hạt đậu đỏ trên người hắn, hắn đau đến cắn răng.

“Bây giờ tôi đang chơi anh! Không đến lượt anh chỉ huy tôi.”

Trịnh Nghị lần đầu tiên cảm thấy có chút sảng khoái, hắn hình như có chút khuynh hướng thích bị ngược đãi, nhưng khi nghe cô uy hiếp, hắn không nhịn được bật cười.

Vân Tô Tô cảm thấy mất mặt, hai bàn tay nhỏ bé đè cổ hắn xuống, nhìn mặt hắn nghẹn đỏ đến hít thở không thông, mông còn chưa hạ xuống, đột nhiên ngồi thụp xuống một cái, dương vật đâm thật sâu vào mép tử cung.

“Ừm…” Trịnh Nghị thở dài sảng khoái, nhưng cảm giác hít thở không thông làm hắn có chút khó chịu.

“Mẹ kiếp… Tô Tô, dùng sức thao tôi đi.”

Đàn ông khi nói ra những lời cầu xin này càng đặc biệt mê người, Vân Tô Tô cười lạnh bóp hắn: “Thật tiện. ”

Tay hắn vuốt ve hai mông bóng loáng của cô, thỏa mãn nheo mắt cười: “Tôi đúng là tiện, cầu xin được em thao, Tô Tô em kẹp thật thoải mái, thật chặt, bụng đều bị tôi chọc lớn.”

Ba người ở cửa đã sớm nhìn không nổi nữa, vật dưới thân sưng lên khó chịu, bọn họ dứt khoát đóng cửa không nhìn nữa, Hứa Tân chống đầu lên tường đỏ mắt.

Vân Tô Tô ngồi xuống rồi nâng mông lên, quyền khống chế lại ở trong tay cô, cô muốn ngồi sâu đến đâu thì ngồi sâu đến đó, mỉm cười nhìn sắc mặt hắn dục cầu bất mãn, phá lệ dâm đãng.

“Một người đàn ông như anh hèn hạ vậy sao? Có thoải mái khi được tôi thao không? ”

“Thoải mái…” Trịnh Nghị khàn giọng: “Dương vật thật thoải mái, dâm thủy rất nhiều, muốn phun vào trong tử cung của em, cầu xin em để cho tôi được thao.”

Cô cúi đầu vươn đầu lưỡi liếm đôi môi mỏng phấn nộn kia, nhìn hắn không nhịn được mở miệng muốn hôn cô, liền quay đầu lại né tránh không cho hắn hôn.

Trịnh Nghị cực kỳ ủy khuất, phát ra tiếng nức nở.

“Cầu xin tôi đi, tiếp tục cầu xin, để cho tôi thao anh.”

“A, làm ơn đi Tô Tô, làm ơn, tôi muốn đi vào, dương vật bị nước dâm ngâm mềm rồi, ướt quá, thật muốn đi vào! ”

“Hừ, tôi sẽ không cho anh vào đấy!”

Đôi mắt đào hoa chảy ra nước mắt đong đầy trong hốc mắt, Trịnh Nghị ôm eo cô cầu xin: “Vậy em hôn tôi có được không, Tô Tô hôn tôi đi, muốn em hôn tôi, nhanh lên.”

Hắn vươn đầu lưỡi, lúc này tựa như một đứa trẻ thiếu tình yêu, cầu xin cô hôn nhanh một chút, nụ hôn trong nháy mắt vừa rồi đã khiến hắn phát điên mê muội.

Nhìn hắn khóc đáng thương như vậy, cô miễn cưỡng cho hắn chút phần thưởng, đem đầu lưỡi bỏ vào trong miệng hắn, Trịnh Nghị giống như phát điên ngậm nó lại, không ngừng khuấy động trong khoang miệng ướt át, khẽ cắn đầu lưỡi cô, không cho cô đi.

Cuối cùng cô nắm tóc hắn mới rút được đầu lưỡi ra.

Đầu lưỡi đều bị hắn cắn đỏ, Vân Tô Tô tức giận trừng mắt nhìn hắn.

“Tô Tô. Xin lỗi, tôi rất muốn hôn em. “Hắn ủy khuất rơi nước mắt.

Vân Tô Tô trực tiếp đứng dậy rời đi, dương vật rời khỏi âm đạo ướt át, trong phút chốc trống rỗng, dương vật vẫn còn cương lên, Trịnh Nghị lo lắng muốn từ trên mặt đất đứng lên đuổi theo cô.

“Đừng đi, Vân Tô Tô!”

Cô mặc kệ, dâm thủy rơi trên đùi, đột nhiên mở cửa túm lấy cánh tay Quý Đỗ, hung hăng nói.

“Đi vào, tôi muốn thao anh!”

Hắn không kịp đề phòng bị kéo vào, người cô tuy nhỏ nhưng sức lực rất lớn, đem thân thể cao lớn của hắn đặt ở trên tường cởi quần, còn không đợi cô động thủ, Trịnh Nghị chạy tới nắm lấy cánh tay cô.

“Vân Tô Tô em không thể như vậy! Em đùa bỡn tôi, còn chưa cho tôi bắn ra mà đã đi thao cậu ta? Em dựa vào cái gì hả? Tôi là người đầu tiên em chọn cơ mà.”

“Nhưng tôi không nói nhất định phải làm anh bắn ra, tôi thoải mái là được rồi, anh khó chịu thì liên quan cái rắm gì đến tôi!”

Trịnh Nghị đỏ mắt, tay chân luống cuống nhìn cô hất tay mình ra, Quý Đỗ đang bị đè lên tường hoàn toàn choáng váng.

Cô chỉ là thèm muốn dương vật của bọn họ, một công cụ người hoàn toàn tự động.

Cô rất sảng khoái, lôi kéo hai người họ làm tình đến cao trào, sau khi phun ra thoải mái liền mặc kệ bọn họ.

Mẹ cô lại gọi điện thoại đến, Lam Đà đưa điện thoại cho cô.

Thừa dịp cô đang phân tâm nhận điện thoại, hắn quỳ gối dưới thân cô, nâng hai chân cô lên, cúi đầu ngậm lấy mật huyệt hồng hào.

Vân Tô Tô vừa định thét chói tai thì đầu dây bên kia truyền đến thanh âm của Viên Nghi, cô cố gắng nghẹn lại, giọng nói buồn bực nói: “Mẹ…”

Giọng nói cô có chút khàn khàn, Viên Nghi cho rằng cô đã khóc, phải chịu ủy khuất liền xin lỗi cô.

“Tô Tô, con đừng trách mẹ nói nặng lời với con, mẹ chỉ là quá lo lắng cho con, mẹ xin lỗi, lần sau chúng ta lại nói chuyện một chút, được không?”

Đầu lưỡi Lam Đà không ngừng tiến công vào trong, cắn âm vật đang sưng lên, thân thể vừa cao trào xong cực kỳ mẫn cảm, cô không thể chịu nổi khiêu khích kịch liệt như vậy, thanh âm khàn khàn ưm một tiếng, nghe càng giống như vừa mới khóc xong.

Vân Tô Tô muốn đạp hắn ra nhưng sức lực dù sao cũng không lớn bằng hắn, nửa người bên trên nằm ngửa trên giường, nửa người dưới hoàn toàn lơ lửng, bị hắn nâng lên, mông cũng rời khỏi giường.

“Hôm nay mẹ thật sự rất muốn nói chuyện với con, nhưng công ty tạm thời có chuyện quan trọng nhất định phải trở về, con chờ lần sau mẹ tới, chúng ta lại vui vẻ trò chuyện, nhưng con có thể đồng ý với mẹ được không, đừng đi chơi cùng mấy nam sinh đó nữa.”

“Con là con gái làm sao có thể so được với ý đồ của bọn họ? Mẹ thực sự lo lắng sẽ có chuyện xảy ra với con!”

Cô nhìn ba người đàn ông đang đói khát bên giường, khóe miệng khẽ mím lại, mỉm cười.

Bình luận (0)

Để lại bình luận