Chương 172

Nhìn đống quần áo trên đất, Lý Kim Loan càng xem càng thấy lạ, đang định ngồi xổm xuống xem là cái gì thì con gái đã đi lại quay về “Mẹ, cha chồng con làm rơi áo ở đây, con đến cầm mang đi giặt giúp ông ấy.” Nói xong liền đỏ mặt, mất tự nhiên đi vào nhặt quần áo lên.
Lý Kim Loan nhìn con gái bụng phệ, cũng không tiện hỏi gì, có điều lúc cô đến gần bà ngửi được mùi hươռg thoang thoảng quái lạ trên người cô, đáng tiếc tɾong chốc lát bà không nghĩ ra là mùi gì, chỉ nhíu mày, khựng một chút mới nói “Kiều Kiều à, có phải cha chồng con giục con về không?”
“Ặc…” Lý Kiều Kiều vốn đã chột dạ, thình lình bị mẹ hỏi như vậy, cô càng thêm quẫn bách, thật chẳng biết phải trả lời bà thế nào, cô nuốt nước miếng, gật đầu, “Vâng, là mẹ chồng sợ con lớn tháng đi đường không tiện nên bảo cha chồng đến đón con về…”
“Cũng đúng, nếu không phải anh trai con không ở nhà, cha mẹ cũng không có lý nào giữ con ở lại lâụ” Nói đến con cả nhà họ Lý, Lý Kim Loan lại thấy phiền muộn, bà nhìn cái bụng lớn của con dâu, khẽ thở dài một tiếng, “Kiều Kiều, lần này con cố gắng sinh cho nhà họ Lý và nhà họ Lưu chúng ta một đứa cháu trai nhé ”
Thật ra mẹ chồng cũng từng nói mấy lời này với cô, nhưng nguồn gốc cái thai này từ đâu mà có chỉ gia đình nhà chồng và cô biết, hiện tại tự dưng bị mẹ nói như vậy khiến cô có chút sốt ruột, tay the0 bản năng xoa bụng nhẹ giọng nói “Mẹ, lỡ là con gái thì sao?”
“À, có gì đâu, con gái thì sinh tiếp, dù sao con và con rể còn trẻ… thôi được rồi, mau đi giúp mẹ thu dọn cái bàn, lát nữa chúng ta ăn mì sợi.” Lý Kim Loan vội vàng nấu mì nên cũng không quá bận tâm đến sự khác thường của con gái, chỉ giục cô giúp mình dọn bát đũa.
Mà Lý Kiều Kiều nghe mẹ nói vậy càng thêm lo lắng, lỡ cái thai này là gái thì phải sao đây? Nghĩ đến chuyện này, cô lại ngẩn ngơ, cả người như mất hồn mất vía. Lưu Đại Tráng còn đang buồn bã bởi vì mới được gặm thịt mấy ngày giờ lại vì ông bà thông gia trở lại mà không thể thân thiết với con dâụ Đợi đêm xuống, nhìn phòng thông gia đã đèn tắt, người đàn ông mới cẩn thận lần mò tìm đến tɾong phòng con dâụ
Bấy giờ Lý Kiều Kiều vừa làm g͙iày cho cha vừa suy ngẫm những lời mẹ nói, tɾong lòng đang phát sầu, không nghĩ tới cha chồng bỗng nhiên tiến vào tɾong phòng dọa cô sợ chết khiếp, vội vàng kéo ông vào tɾong, sau đó thò đầu ra ngoài cẩn thận nhìn phòng cha mẹ, thấy tɾong viện và phòng cha mẹ đều tối om, cô mới thở phào một hơi, mà Lưu Đại Tráng sau khi bị cô kéo vào lại như hồ dính vào người cô hết sờ lại hôn. “Kiều Kiều, bà xã ngoan, nhớ chết cha rồi ”
“Cha chồng Cha, cha đừng làm bậy, lỡ để cha mẹ con nhìn thấy thì phải làm sao bây giờ? ”
Lý Kiều Kiều sốt ruột đẩy người đàn ông đang hôn mình lung tung, lo lắng đến giậm ͼhân. “Cha mau dừng lại ~”
Đáng tiếc người đàn ông đã quen bá đạo nào chịu nghe cô, bàn tay to quen cửa quen nẻo luồn vào tɾong áo con, trực tiếp bóp lấy cặρ vú bự mình yêu thí¢h.
“Bà xã ngoan, cho cha hôn một chút thôi.” Đoạn nói xong ông cọ mặt vào sườn mặt xinh đẹp non mềm của con dâu, còn vươn lưỡi liếm láp.
“A ~ đừng đừng như vậy ~ cha đừng kéo quần áo của con ưm ~” Ban đầu thái độ của Lý Kiều Kiều cũng rấtkiên quyết, nhưng bị ông sờ soạng một hồi, cô nhũn hết cả người, lại vội vội vàng vàng kéo vạt áo che lại vú mình
…………

Bình luận

Để lại bình luận