Chương 173

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 173

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

“Khương Từ Ngũ!”

Lê Đông hướng anh rống giận, mãn nhãn đều là tức giận, nước mắt kích động trực tràn ở hốc mắt, con ngươi đen bóng sáng ngời mà phẫn nộ.

“Vậy một năm này mọi nỗ lực của tôi thì tính cái gì, anh có thể dễ như trở bàn tay mà đem tôi đưa đến bất luận một khu nhà trường học nào đó, vậy còn cần tôi phải nỗ lực làm gì! Anh không thể tùy tiện quyết định cuộc đời của tôi, mặc dù đây là trường học tốt nhất đi chăng nữa, nó cũng cùng tôi không xứng, anh cho rằng anh ghê gớm, nhưng anh đã đem toàn bộ nỗ lực của tôi hoàn toàn huỷ hoại! Hoàn toàn huỷ hoại đó !”

Lê Đông bóp cổ anh, dùng sức để làm anh hít thở không thông, cô khóc lóc rít gào, kết quả là chính mình sở hữu khổ tâm kiệt lực, đều bị một câu đi cửa sau mà thay thế.

Anh đã tước đoạt đi quyền lợi lựa chọn của cô, mặc dù Lê Đông lại như thế nào nỗ lực, vẫn như cũ là bị Khương Từ Ngũ tùy ý chi phối khống chế như một con rối, chỉ cần là anh muốn, anh nghĩ đến, tất cả anh đều có thể không màng tất cả nghiền nát tôn nghiêm của cô .

Này cùng sự mong muốn của cô không giống nhau.

“Tôi không phải đồ vật chơi đùa của anh, tôi không phải chú chim nhỏ nhốt ở lồng sắt, anh vì cái gì muốn làm như vậy! Anh vì cái gì không hỏi xem ý kiến của tôi, anh dựa vào cái gì có thể tùy tiện quyết định cuộc đời của tôi, anh dựa vào cái gì hả!”

Lê Đông gào khóc khóc lớn chất vấn anh, trên tay dần dần đã không có sức lực, Khương Từ Ngũ sắc mặt sặc hồng, che kín hung ác nham hiểm.

Bởi vì chim trong lồng sắt không nghe lời nói của anh, hướng cô bố thí cũng không chịu tiếp thu ý tốt của anh, sự thiệt tình ấy ngược lại còn bị ném xuống đất vô tình mà dẫm đạp bằng hai chân.

Khương Từ Ngũ nói bằng giọng điệu lạnh băng như sương: “Nếu em không nghĩ đi, vậy tôi cho em thôi học là được, nhưng em hãy nhớ kỹ, em cũng không có lựa chọn thứ hai nào.”

Lê Đông vào ngày mười chín tuổi sinh nhật đó, Khương Từ Ngũ mang theo cô làm rất nhiều chuyện tình lữ hẹn hò vẫn làm, điện ảnh công viên công viên trò chơi, một cái cũng chưa bỏ qua.

So với cô, Khương Từ Ngũ mới là người thấy vui vẻ nhất.

Buổi tối, Lê Đông kiệt sức, Khương Từ Ngũ quỳ gối mép giường rửa chân cho cô , xoa bóp lòng bàn chân mỏi mệt của cô, giảm bớt những vết bầm tím che kín chân của cô.

Thời gian dài đi lại sẽ làm đôi chân này run rẩy, Khương Từ Ngũ tránh đi vị trí vết sẹo, sức lực hơi tăng thêm, ngẩng đầu hỏi cô: “Thoải mái sao? Như vậy có được không?”

“Ừ.”

Lê Đông nằm ở trên giường, một cái cánh tay đáp ở đôi mắt, che đậy đôi mắt khỏi ánh đèn chói lọi trong phòng.

Nước ấm có chút nóng, đem thân thể của cô từ dưới lên trên đều ấm áp một lần, máu tuần hoàn đến dị thường thoải mái, Lê Đông đã thói quen được anh chăm sóc, ở trong nhà, Khương Từ Ngũ đối với cô càng là nói gì nghe nấy.

Khương Từ Ngũ lau khô chân nhỏ của cô, đem hai chân đặt lên trên giường, đem chậu đựng nước đi phòng vệ sinh.

Chờ khi anh trở ra, cánh tay nhỏ của Lê Đông từ trên mặt dời đi, cô nhìn anh, giọng điệu bình đạm dò hỏi.

“Anh muốn làm tình sao?”

Khương Từ Ngũ cả người đều cứng lại rồi.

Đã nhớ không rõ bao lâu không cùng Lê Đông làm rồi, mỗi đêm anh đều là tự mình dùng tay tự an ủi, thình lình xảy ra mà nói, không biết là khen thưởng vẫn là cô ở dự mưu cái gì.

Khương Từ Niên lắp bắp mở miệng, dường như anh đã dùng tất cả sức lực để có thể thốt ra một chữ kia.

“……Muốn, muốn…… Muốn.”

Lê Đông vẫn không có biểu tình gì, bình đạm đến như là đang hỏi anh buổi sáng ăn gì: “Vậy anh mau làm đi.”

“Có thể chứ?”

Thình lình xảy ra kinh hỉ làm Khương Từ Niên vui mừng nhưng cũng rất ngạc nhiên.

Bình luận

Để lại bình luận