Chương 173

Bị cha chồng quấy rầy không còn cách nào, Lý Kiều Kiều biết mình trốn không xong, cũng không đẩy ông ra nữa, nghĩ bụng, cho ông làm một trận cho xong việc rồi còn về nghỉ ngời, ai biết đúng lúc này bên ngoài lại truyền đến tiếng động, nàng dâu sợ chết khiếp, thân mình cứng đờ vội đẩy cha chồng nhà mình ra.
“Cha chồng, cha, nhanh tránh ra ”
Bấy giờ tiếng Lý Kim Loan đã truyền đến ngay bên ngoài “Kiều Kiều, đã muộn thế này con còn chưa ngủ sao.”
Lý Kim Loan vốn ngủ rồi nhưng tɾong lúc mơ màng thấy phòng con gái còn sáng đèn bà liền bò dậy sang xem thế nào, mà tɾong phòng Lý Kiều Kiều và Lưu Đại Tráng đang sốt ruột gần chết, giờ có đẩy người ra ngoài cũng không còn kịp, cô đành đẩy ông xuống gầm bàn vuông, vừa mới giấu được người, Lý Kiều Kiều chỉ kịp ngồi dậy kéo khăn trải bàn xuống thì mẹ ruột đẩy cửa tiến vào. “Mẹ ”
“Sao còn chưa ngủ? Vẫn đang thêu hoa sao, thêu trời tối lỡ để hỏng mắt thì phải làm sao?” Lý Kim Loan có chút không hài lòng nhìn con gái, may mà bà không phát hiện ra bất thường tɾong phòng, thấy tɾong tay cô còn cầm kim chỉ liền chạy đến cướp lấy.
“Mẹ Con, chẳng phải con đang vội thêu áo cho đứa bé tɾong bụng sao?”
Lý Kiều Kiều chột dạ cúi đầu lí nhí, vội chỉnh lại chiếc khăn trải bàn trước mặt, không nghĩ tới cha chồng ở gầm bàn lại lộn xộn, chen đầu vào giữa hai ͼhân cô, cảm nhận được chóp mũi của ông cách một tầng vải mỏng cọ vào khe thịt của mình, Lý Kiều Kiều cứng người, run rẩy đẩy đầu ông ra.
Đáng tiếc Lưu Đại Tráng lại không có ý định ra ngoài, trái lại cô càng đẩy ông càng thấu đến, cố ý chôn mặt vào hạ thân cô Nàng dâu quả thực xấu hổ muốn ngất, hai cánh môi mím chặt, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng.
Lý Kim Loan biết con gái kết hôn ba năm mới có được bảo bối tɾong bụng, đương nhiên vô cùng quý trọng, nhưng bà cũng không nỡ nhìn con gái muộn thế này rồi còn chưa ngủ để thêu áo cho con.
Cuối cùng bà quyết định cướp lấy làm thay cô. “Mẹ ~ không cần mẹ làm đâu, tự con làm là được, là được…” Lý Kiều Kiều quẫn bách nhìn mẹ mình, cơ thể thi thoảng lại run lên. Lý Kim Loan có đâu ngờ, lúc này ông thông gia lại đang vùi đầu vào giữa hai ͼhân con gái mình, cọ tới cọ lui
Cũng không biết Lưu Đại Tráng bị cái gì kích thích, bà thông gia đến, đáng ra ông nên dừng lại, thành thật trốn ở dưới bàn, nhưng ở khoảng cách gần, ngửi được mùi vị dâm đãng ở hạ thân của con dâu ông lại thấy đói khát, chỉ hận không thể lập tức lột quần áo của cô, cho nên ông mới không do dự, lặng lẽ cởi quần lót của con dâu rồi chôn mặt vào ͼhân tâm cô, tɾong bóng tối đôi mắt nhìn chằm chằm khe thịt đỏ tươi, hai cánh hoa môi vì khẩn trương mà co rút, chỉ chốc lát sau, dịch mật tɾong suốt bắt đầu chảy ra, ông nuốt nước miếng, bất chấp há miệng ngậm lấy môi âm hộ.
“A …” Lý Kiều Kiều thật không dám tin cha chồng cọ loạn cũng thôi, còn dám ngậm tiểu huyệt của cô vào miệng, nàng dâu không chịu nổi bèn nắm chặt tay áo, ngón ͼhân co quắp, cắn môi tránh bật thốt ra âm thanh xấu hổ.
Lý Kim Loan ngồi ngay bên cạn♄ thêu áo cho bảo bối tɾong bụng, Lý Kiều Kiều thật sự không dám phát ra tiếng rên nào nên chỉ có thể cắn răng chịu đựng
Mà Lý Kim Loan ngồi bên cạn♄ con gái phụ giúp thêu hoa hình như đã phát hiện ra có chỗ nào không đúng, bà cau mày, ngẩng đầu nhìn con gái nhà mình, thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ bừng, trán toát mồ hôi, bà the0 bản năng giơ tay sờ trán cô, “Con làm sao vậy? Sao mặt lại đỏ thế?”
…………

Bình luận

Để lại bình luận