Chương 178

Không nghĩ tới Đại Căn sẽ hỏi mình như vậy, Lý Kiều sợ ngây người, cũng không biết nên trả lời sao cho phải, lại nghĩ tới nụ hôn nồng cháy vừa rồi của mình và cha chồng, nàng dâu không khỏi mặt đỏ tai hồng, cô không rõ lúc này mình có cảm giác gì, có lẽ là ngượng cũng có thể là áy náy, cô cúi đầu, tay ͼhân xoắn xuýt.
Thấy cô như vậy, Lưu Đại Căn có chút nản lòng thoái chí, dứt khoát không hỏi nữa mà đi vào nhà coi như không có chuyện gì xảy ra.
Không lâu sau Lưu Đại Nương trở lại, Lưu Đại Căn và Lý Kiều Kiều cùng nhau giúp bà nấu cơm, bận xong bữa bụi, người một nhà tề tụ cùng ngồi bên cạn♄ bàn ăn cơm chiều, bầu không khí tương đối ấm áp. Chỉ có Lý Kiều Kiều ôm tâm sự tɾong lòng, ăn cũng không nhiều, giữa chừng hàng xóm gọi Lưu Đại Căn đi uống rượu, thấy chồng không có ở đây, lúc này cô mới cảm thấy nhẹ nhàng hơn chút, nhưng ngẫm lại thấy mình đối xử với anh như vậy cũng không đúng, nhất thời Lý Kiều Kiều lại bắt đầu lo lắng bất an.
nannan Bởi vì đêm nay cô phải ngủ một phòng với Lưu Đại Căn.
Lưu Đại Tráng làm bộ như không biết gì, tiếp tục ở tɾong phòng Lý Kiều Kiều nghỉ ngơi, có vẻ đang muốn chờ cô, mà hôm nay nàng dâu lại không dám trêu chọc ông, chờ tắm rửa thay quần áo xong lập tức đến phòng của Lưu Đại Căn.
Lưu Đại Căn cũng không biết bị sao, anh uống rượu quên thời gian, sau nửa đêm mới say khướt trở về, Lý Kiều Kiều vẫn luôn suy nghĩ những lời Lưu Đại Căn hỏi mình, cô nằm trên giường lăn qua lộn lại mãi không ngủ được, giờ nghe được một trận tiếng động, cô vội đỡ bụng ngồi dậy, chỉ thấy người đàn ông mặt mày đỏ au, thất tha thất thểu tiến vào, nàng dâu vội tiến lên đỡ người. “Ôi chao, Đại Căn, sao anh lại uống say mềm như vậy…” Nói đoạn, nàng dâu đỡ chồng, cố sức đưa người đến trên giường.
“Kiều Kiều… Là Kiều Kiều… Ực… Đêm nay sao em lai ngủ ở chỗ anh?”
Vừa rồi Lưu Đại Căn sang nhà hàng xóm, tɾong lòng bứt rứt không thoải mái, cho nên vẫn luôn uống rượu giải sầu, uống hơn nửa buổi tối, lúc này thấy vợ lại tưởng mình đang nằm mơ, vì thế vừa nấc cục vừa nói chuyện với cô.
“Anh mau nằm xuống, anh nhìn anh đi, say đến hồ đồ rồi.” Lý Kiều Kiều chau mày xoa ngực cho người đàn ông, không nhịn được quở trách anh vài câu, lại sợ anh kho” chịu vội đi rót ly trà cho anh tỉnh thần.
Thấy Kiều Kiều săn sóc như vậy, người đàn ông cảm thấy cực kỳ thoải mái, nhưng tưởng tượng đến cha mình và cô… anh lại thấy bực dọc, chẳng qua chuyện này có thể trách ai? Ai bảo anh vô dụng͟͟ bất lực?
Càng nghĩ càng sốt ruột, Lưu Đại Căn cảm thấy có chút nghẹn khuất. Lúc này Lý Kiều Kiều lại nói với anh “Em đến phòng ßếp múc nước ấm lau mình cho anh.”
Tuy rằng bọn họ không phải vợ chồng thật sự, nhưng dẫu sao cô cũng là người vợ do Lưu Đại Căn cưới hỏi đàng h0àng, chuyện nên làm vẫn phải làm, cho nên cô làm những việc này cũng không có ý gì khác, không nghĩ tới những lời này lại chọc tim Lưu Đại Căn đau nhói, anh đấm vào vách tường, có chút khổ sở nói “Lau mình… anh có tư cách gì bắt em lau mình cho anh… Em đến chỗ cha anh đi thôi…”
“Anh Anh nói bậy gì đó? ” Con người Lý Kiều Kiều hiền hoà nhưng tính tình cũng không nhỏ, bỗng nhiên nghe được những lời này của chồng, nàng dâu tức giận, mặt mày lúc đỏ lúc trắng, đôi môi mím chặt, ấm ức nhìn anh.
Thấy vợ mình bày ra biểu cảm như vậy, người đàn ông lập tức hối hận, vội đứng dậy bắt lấy tay cô xin lỗi “Không, không phải, Kiều Kiều, anh không có ý đó, anh không oán trách em ngủ với cha, anh… anh…”
………….

Bình luận

Để lại bình luận