Chương 179

Vu Mạn Mạn sắp điên mất, điểm mẫn cảm ở nửa người trên đang không ngừng bị trứng rung kích thích, mà nửa người dưới trống rỗng khiến người ta phát điên.
Nhưng quan trọng là đôi mắt cô bị che, nên không biết Tiêu Lê đang có chủ ý xấu xa gì.
Quá thái quá
Khi Tiêu Lê chậm rãi đẩy côn thịt giả vào tɾong nhục huyệt của Vu Mạn Mạn, chỉ tɾong nháy mắt Vu Mạn Mạn có chút không phân biệt được rốt cuộc là côn thịt của Tiêu Lê hay là bảo vật trấn điếm.
Bởi vì cảm giác côn thịt giả không giống như cô tưởng tượng, nó có độ ấm, hơn nữa tên vô lại Tiêu Lê còn đặc biệt đe0 một tầng áo mưa cho nó, mơ hồ có loại xúc cảm. Khi thị giác chịu hạn chế, thực sự khiến người ta có loại cảm giác thật giả kho” phân biệt.
“Tiêu Lê… Ô… Đây là anh sao… Hay là anh dùng gậy mát xa…”
Chỉ tɾong nháy mắt Vu Mạn Mạn có chút không phân rõ, dưới tình thế cấp bách ở bên cạn♄ nguy hiểm thử một chút.
Tiêu Lê chau mày, thiếu chút nữa bị chọc tức nở nụ cười “Em không phân rõ có phải anh hay không sao?”
“… Không, không phải ” Cuối cùng Vu Mạn Mạn cũng ngửi được mùi nguy hiểm, bản năng sinh tồn lập tức online “Em, ý của em là…”
“Vu Mạn Mạn, bây giờ em lợi hại lắm.”
Tiêu Lê thong thả ung dung ngắt lời Vu Mạn Mạn, không biết vì sao nhìn côn thịt giả kia cắm vào tɾong tiểu huyệt của Vu Mạn Mạn, bị phấn thịt ngập nước của cô bao bọc mút lấy, không hiểu sao lại cảm thấy lòng dạ kho” chịụ
Thứ này, so được với anh sao?
“Vậy hay là chúng ta chơi một trò chơi, thế nào?”
Vu Mạn Mạn nghe giọng điệu của Tiêu Lê, lập tức biết tên này lại đầy bụng ý nghĩ xấu nghĩ ra biện pháp lăn lộn cô. Cô không muốn biết nội dung trò này chút nào, nhưng không dám từ chối thẳng, chỉ có thể lẩm bẩm xin tha “Đừng mà, em không muốn chơi… Em hối hận, em biết sai rồi thầy Tiêu…”
Tiêu Lê còn chưa bật chốt mở của gậy mát xa này, anh trực tiếp cúi người đè lên giường lần nữa, tay bắt đầu cầm gậy mát xa chậm rãi kéo đẩy.
Thường ngày anh thao Vu Mạn Mạn, tần suất tiết tấu và thói quen nhỏ của mình đều biết rõ. Anh dùng tay đùa nghịch côn thịt giả cắm nhẹ chậm rãi đảo tɾong cơ thể Vu Mạn Mạn, rấtgiống tốc độ khi Tiêu Lê mới cắm vào tɾong thường ngày.
“Mạn Mạn, bây giờ là ai?”

Bình luận

Để lại bình luận