Chương 179

“Anh, anh đừng nói nữa… em đi múc nước cho anh nhé, anh nằm xuống giường nghỉ ngơi đi.” Nghe Lưu Đại Căn nói, Lý Kiều Kiều vừa tức vừa xấu hổ, trực tiếp chặn miệng anh, đến phòng ßếp múc nước.
Nhìn bóng dáng cô vợ bụng mang dạ chửa rời đi, người đàn ông càng thêm bất an, tɾong lúc suy nghĩ miên man, cơn say chếch choáng ập đến lại nhanh chóng ngủ thiếp đi.
Đầu bên này vì chuyện buổi chiều nên hễ nghĩ đến đêm nay con dâu muốn ngủ cùng con trai, tɾong lòng Lưu Đại Tráng lại thấy bực bội không ngủ được, ai dè vừa đi uống nước thì nhìn thấy con dâu đến phòng ßếp múc nước, ông có chút sốt ruột hỏi “Đã muộn thế này con còn tắm sao?”
Đương nhiên, con trai không thể làm gì nên Lưu Đại Tráng cũng không lo lắng hai người bọn họ sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng ông luôn cảm thấy không yên, không nhịn được buột miệng thốt ra.
Nghe vậy, Lý Kiều Kiều chỉ lắc đầu, nghĩ tới những lời Lưu Đại Căn vừa nói, cô đỏ mặt, dừng một chút mới nhỏ giọng nói “Đại Căn uống say, con đi lấy nước lau người cho anh ấy…” Nói đoạn liền đi lướt qua người đàn ông tiến vào tɾong, Lưu Đại Tráng đuổi the0 đoạt gáo múc nước, nói với cô “Con đến phòng của chúng ta nghỉ ngơi đi, để cha giúp nó là được.”
“Con… con tự làm được…” Thấy cha chồng muốn giúp Đại Căn lau mình, Lý Kiều Kiều vội nói, sau nghĩ ra ông đang kiêng kỵ điều gì, nhất thời không nói thêm nữa, chỉ mím môi đứng đó, cũng không định nghe lời ông đi nghỉ tạm, ngược lại đi the0 cha chồng trở về phòng Đại Căn.
nannan Cô sợ ngày mai Đại Căn sẽ lại chất vấn mình, sợ anh lại hỏi mình có thí¢h cha chồng hay không. Cô cũng sợ mình không cầm lòng được để Đại Căn nhìn ra điều gì đó.
Vì thế hai người lại cùng nhau trở về phòng Đại Căn, nói gì thì Lưu Đại Tráng cũng là đàn ông không suy nghĩ nhiều như phụ nữ, Lưu Đại Căn lại là con trai ông, nhìn anh say thành như vậy, ông hiểu tɾong lòng Đại Căn cũng không thoải mái nên không giục cô tránh mặt, chỉ chuyên tâm cẩn thận lau người cho con trai.
Lý Kiều Kiều đứng bên phụ ông. Mới đầu còn đỡ, đến lúc cha chồng cởi thắt lưng của Đại Căn, Lý Kiều Kiều vội xoay mặt đi, không dám nhìn hạ thân chồng mình, thấy thế Lưu Đại Tráng không khỏi mím môi, thấp giọng nói “Con trở về nghỉ ngơi trước đi.”
“Không không, con không quay về, đêm nay con ở cùng Đại Căn… ý của con là… con…” Nàng dâu thật không biết nên trả lời thế nào, cả người rụt lại, có chút khổ sở quay người sang bên nhỏ giọng nức nở.
“Con cũng không biết con bị làm sao, tóm lại là không giống ngày thường, rõ ràng Đại Căn mới là người đàn ông của con, nhưng anh ấy giận, con… anh ấy đã nhìn ra, anh ấy đã nhìn ra…” Tâm tư của cô bị Lưu Đại Căn nhìn thấu, cô đúng là thí¢h cha chồng của mình, nhưng chuyện này làm sao mà được? Tương lai cô biết sống thế nào với Đại Căn?
Thấy con dâu như vậy, Lưu Đại Tráng có ngốc cũng hiểu chuyện gì đã xảy ra, ông tiếp tục bận rộn, chờ đến lúc kéo lưng quần lên cho con trai mới ôm Lý Kiều Kiều đang thút thít vào lòng, vùi đầu vào vai cô, tay đỡ bụng cô. “Kiều Kiều… con chịu ấm ức rồi…”
Không chỉ mình nàng dâu mà chính Lưu Đại Tráng cũng biết mình đã thay đổi, ban đầu ông cũng bài xích chuyện mượn giống này, nhưng hiện tại suy nghĩ của ông đã sớm thay đổi, ông cũng thí¢h con dâu, thậm chí còn thí¢h sớm hơn mình nghĩ, thấy cô kho”c, người đàn ông đau lòng không thôi, vừa cọ mặt cô vừa đặt lên má cô những nụ hôn vụn vặt. “Cha cũng vậy, Kiều Kiều, cha cũng …” yêu con

Bình luận

Để lại bình luận